Tsuki ga Michibiku Isekai Douchuu Chương 106

Tsuki ga Michibiku Isekai Douchuu Chương 106(Chap 106) : Rối rắm . Tomoe đau khổ

Dịch giả : Mon

Tôi thật sự hối hận.

Về điều Root đang nói và lời giải thích cho vấn đề đó.

Bởi vì, thực tế là nó ở một mức độ tôi không thể hiểu được. Giống như anh ta đang trình bày một công thức toán học mà tôi không thể hiểu được chút nào.

“Đó là lý do tại sao, khi mọi người rơi vào thế giới này, nó thường được thực hiện theo cách này …” (Root)

Root khoanh một vòng tròn trên một phần của những gì anh ta đã viết trong khi tiếp tục giải thích. Tomoe có lẽ vẫn đang theo kịp anh ta. Tôi nghĩ vậy.

“Và trong trường hợp khi nó đồng bộ hóa từ A đến D, hiện tượng gọi là chuyển giao xảy ra giữa các thế giới. Trong trường hợp Thượng đế dàn dựng điều này, trước tiên sẽ có một phần chia thời gian… ”(Root)

Điều này thực sự sẽ kéo dài mãi mãi. Bây giờ ngay cả những từ tôi có thể hiểu đang bắt đầu trở nên khó hiểu. Có lẽ những từ như con người, thần linh, và sự chuyển giao vẫn giữ nguyên ý nghĩa.

“… Và như vậy, sự khác biệt về thời gian của thế giới sẽ được tạo ra và nó sẽ trở nên vô cùng khó khăn. Tôi nghĩ bạn đã hiểu phần này, nhưng nghịch lý thời gian được tạo ra từ dòng chảy của thời gian sẽ bắt nguồn từ sự bùng nổ năng lượng, một vấn đề vô cùng quan trọng, nhưng đồng thời, cơ hội xảy ra này thấp… ”(Root)

Tôi … Tôi đã yêu cầu bắt đầu bằng cái gì?
Uhm …

“Và vì những lý do đã nêu, thời gian trôi qua của thế giới này và thời gian trôi qua của thế giới ban đầu của Makoto-kun được quản lý theo một cách hoàn toàn khác. Đây là lý do tại sao người chồng đầu tiên của tôi và Makoto-kun biết về game và game nhập vai đã được giới thiệu với thế giới của cậu gần đây, nhưng… ”(Root)

Root nhìn tôi. Tôi không hiểu hầu hết những gì anh ấy nói, nhưng tôi đã có thể đưa ra vài kết luận.

“Vì vậy, trong trường hợp tôi muốn trở về thế giới ban đầu của mình, liệu có cơ hội thành công không?” (Makoto)

“… Cậu, không hiểu lời giải thích của tôi đúng không?” (Root)

“Khoảnh khắc khoa học và ma thuật bắt đầu trộn lẫn, tôi muốn anh hiểu rằng không có cách nào tôi có thể hiểu được nó” (Makoto)

“Eh? Không phải cuộc nói chuyện này đều là khoa học? Ah, đúng vậy. Thế giới ban đầu của cậu không có khái niệm ma thuật trong khoa học ”(Root)

Khái niệm về ma thuật trong khoa học? Đó là một tuyên bố trái ngược đến mức tôi thậm chí không thể đồng ý được.

“Có những thế giới mà khoa học kết hợp với phép thuật không?” (Makoto)

“Tất nhiên. Nói chung, thế giới này cũng có ma thuật và khoa học hỗn hợp cậu biết chứ !? Nhưng nó đã bị lãng quên rồi. Trong thế giới của Makoto-kun, chỉ bằng cách có thể đưa ra ma lực từ cơ thể của cậu, cậu sẽ được coi là một nhà tâm linh. Trong trường hợp đó, những thứ như bẻ cong vật, dòng thời gian, dịch chuyển không gian trên thế giới sẽ khá khó khăn ”(Root)

Thay vì nói rằng nó là khó khăn, nó đã ở trong phạm trù khoa học viễn tưởng rồi. Tôi nhớ giáo viên vật lý của tôi nói rằng bẻ cong vật cần một lượng năng lượng đáng kinh ngạc khiến nó được coi là không thể. Root cũng biết loại kỹ thuật đó? Với phép thuật, bạn có thể di chuyển và dịch chuyển, vì vậy nó có lẽ là một phần của cuộc sống hàng ngày của anh ta rồi. Khi tôi nghĩ về nó một cách bình tĩnh, nó là thứ khá ấn tượng.

“Bỏ qua ma thuật và khoa học sang một bên… Tomoe có thể hiểu, nên tôi sẽ nhờ cô ấy tiếp tục và giải thích cho tôi sau” (Makoto)
“Waka, tôi thật sự không hiểu hết” (Tomoe)

Gì?! Thế thì không đời nào tôi có thể hiểu được. Tôi khá chắc chắn là anh ta đang chơi tôi.

“Tôi có nên giải thích thêm một lần nữa, theo cách dễ hiểu hơn không?” (Root)

“Không, nó có lẽ không có ích gì đâu. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ cần chút thời gian để nắm bắt câu truyện này. Tôi có thể hiểu rằng đó là một cuộc nói chuyện cực kỳ thú vị và nhiều điều mới, vì vậy tôi sẽ rất vui nếu anh trả lời những câu hỏi của tôi một cách chính xác ”(Makoto) ( đoạn này dịch giả dịch từ nghĩa đen)

Vâng, anh ta đã nói hãy lắng nghe anh ta cho đến cuối cùng, nhưng không nói rằng tôi phải hiểu nó, vì thế chắc chắn anh ta sẽ không có ý định tấn công tôi.

“… Không giúp gì được. Ừm, hai thế giới và một người du hành….Ừm.. Đuợc rồi. Câu hỏi đặt ra là nếu Makoto-kun có thể thành công trong việc quay về thế giới cũ của cậu, đúng không? Câu trả lời là: gần như không thể ”(Root)

Chà ! có vẻ tôi sẽ mất cả đời để có thể hiểu được cậu chuyện 15 phút mà anh ta kể.
“…”

Tomoe không nói gì cả. Vì vậy, câu trả lời cho câu hỏi của tôi là: gần như không thể, huh. Điều đó có nghĩa là, có một cách.
“Ý anh là vẫn còn cách đúng không?” (Makoto)

“N, nó hơi khác một chút. Với lượng ma lực tổng hợp hiện tại của Makoto-kun, sự chuyển giao sẽ thực sự thành công mà không nghi ngờ gì. Kỹ thuật này khá là đơn giản, vì vậy sẽ không có gì khó khăn để học nó.Tôi có thể đảm bảo điều đó ”(Root)

Eh, không phải anh ta đang nói một cách khá tích cực ở đây sao? Thật sự luyện tập chăm chỉ. Tôi nghĩ sức mạnh ma thuật của tôi đã tăng lên một chút. Tôi vẫn gặp vấn đề với ma lực tôi có thể sử dụng. Tôi đã nghiên cứu được kha khá kể từ khi tôi đến học viện mặc dù có lẽ vẫn chưa đủ.

“Vậy tại sao nó gần như không thể?” (Makoto)

“Để xác định điểm đến vô cùng khó khăn, hơn nữa, có tỷ lệ ngẫu nhiên cao. Vâng, nếu cậu lặp lại việc chuyển giao một ngàn lần, cậu có thể sẽ trở về đượ thế giới ban đầu của cậu. Chỉ có điều, không có cách nào để biết được thời gian mà thế giới ban đầu của cậu đang ở đâu. Cơ hội trở về Nhật Bản đúng vào thời đại của cậu, nếu suy nghĩ lạc quan, gần một phần một tỷ”(Root)

“…”

“Đó là những gì tôi đã giải thích cho cậu lúc trước. Vâng, nếu cậu tăng số lần cậu có thể dịch chuyển vào một ngày trong khi đạt hoàn toàn các điều kiện, tôi nghĩ tỷ lệ thành công sẽ cao hơn những gì tôi đã đề cập. Về thời gian cần thiết để hoàn thành, ngay cả tôi cũng không biết ”(Root)

Các cơ hội không phải là số không, nhưng nó gần như không thể. Là những gì anh ta đang cố nói huh.

“Tôi hiểu rồi. Trong một khoảng thời gian nắng thì sẽ vô cùng khó khăn. Tôi đã hiểu rằng nó không phải là mục tiêu mà tôi có thể theo đuổi trong trạng thái hiện tại của tôi ”(Makoto)

“Ừ. Cậu có nên nhìn xung quanh một chút không? Tôi sẽ làm cho nó có thể liên lạc được, hãy liên hệ với tôi bất cứ lúc nào cậu muốn, nếu cậu cần có một người để nói chuyện, xin hãy gọi cho tôi. Nếu có thể, hãy gọi tôi khi cậu ở một mình ”(Root)

( có mùi mắm tôm =3= )

Hôm nay tôi đã học được rằng đôi khi một thiên tài cũng là một kẻ hư hỏng. Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ liên lạc với anh ta Khi tôi ở một mình.

Thành thật mà nói, sẽ tốt hơn nếu chỉ nghĩ theo cách Urashima [1]và tự hỏi anh ta. Điều này tôi mệt muốn chết.

Sau lời giải thích của Root, một bức màn im lặng giáng xuống. Sau đó trong vòng vài phút, Root đột nhiên đứng dậy.

“Vậy thì, vì tôi đã hoàn thành lời chào của mình, xin cáo từ và xin hãy tha thứ cho sự đường đột của tôi” (Root)

Tomoe rời đi cùng với anh ta.

Ah, đúng vậy. Nếu Shiki ở đây, có lẽ anh ta sẽ hiểu được con rồng này. Anh ta là một người lữ hành chu du khắp thế giới này[2].

Chà hãy để nó cho lần sau vậy. Còn bây giờ cứ để Tomoe kể cho Shiki những gì cô ấy nắm được về cuộc nói chuyện của Root.

Tôi đắp cho Mio một cái chăn và lặng lẽ rời khỏi phòng khách,về phòng và suy nghĩ một chút về những gì tôi muốn làm.

Ah.

AAAAHHH ?!

“liên kết chặt chẽ và khép khín! Bỏ qua về sự khó hiểu của anh ta thì tôi đã khá ngạc nhiên về vấn đề củaGuild. Hah… ”(Makoto)
Anh ta đã nói cho tôi một sự vô lý, hay là tôi không hỏi anh ấy!?

Chết tiệt…

Tôi vẫn còn một chặng đường dài để đi.

Trên đường trở về từ Cửa hàng Kuzunoha đến Hội thám hiểm, Root và Tomoe đang đi thẳng hàng.

“Các ngươi thật thú vị. Có thể vì đó là mối quan hệ giữa một người chưa từng đứng ở vị trí cao và những người chưa từng đứng bên dưới bất cứ ai. Đó là mối quan hệ chủ nhân và đầy tớ thú vị. Một bậc thầy thậm chí khi trao đổi một hiệp ước cầm quyền, ông vẫn nghĩ về họ như một gia đình. Một người đầy tớ hoạt động như một người lớn tuổi, cố gắng hướng dẫn chủ nhân của mình; một đầy tớ mù quáng tuân theo chủ nhân của mình; và một trong số đó phải trải qua những rắc rối khi đặt một đống bên dưới và đứng trên các đường thẳng để hầu như không đạt được điều kiện cầm quyền. Fufufu, không phải một người duy nhất trong mối quan hệ nô lệ trước đây. Nó thực sự lạ… và thú vị ”(Root)

Root nói liên hồi. Nhưng sự ấm áp trong giọng nói của anh khi nói chuyện với Makoto không còn mà đó là một giọng thờ ơ hơn.
Trong khi nói rằng nó là vui, không có niềm vui trộn lẫn trong giai điệu của mình. Nó giống như nói kết quả của một cuộc điều tra, những lời lạnh lùng của một người quan sát.

“…”

Tomoe không thể hiện bất kỳ phản ứng đặc biệt nào và chỉ theo dõi các bước của Root.

“Gì? Nếu ngươi muốn hỏi điều gì đó, hãy tiếp tục ”(Root)

“… Vì vậy,ngươi nhận thấy” (Tomoe)

“Tất nhiên. Ta thậm chí còn nghĩ đến việc nói chuyện với Makoto-kun cả đêm. Nhưng ánh mắt của ngươi quá khó chịu đến nỗi ta đã phải rời đi! phải không? Ngay từ đầu, cái gì mà không hiểu gì cả? Tomoe, ngươi hiểu tất cả câu chuyện. Nếu không phải vậy, ta sẽ không giải thích cặn kẽ tới vậy ”(Root)

“Đúng. Có một số thứ mà… ta muốn hỏi dù thế nào đi nữa ”(Tomoe)

Giọng của Tomoe nặng nề.

“Ngươi nói rằng mọi người là những kẻ nói dối và lừa dối, tuy nhiên, ngươi cũng đang nói dối chủ nhân của ngươi, ta nói đúng chứ? Chà, suy cho cùng, cả hai chúng ta đều quá hiểu về loài rồng, hãy tiếp tục và hỏi đi ”(Root)

“Thế giới khác hay thế giới này đều vậy , con người rồi sẽ chết trong hơn một trăm năm?”(Tomoe)[3]
“… Phải, đúng thế. Trên thực tế, sẽ là bất thường nếu mà họ sống cho đến hàng trăm năm. Họ dường như nhận được tuổi thọ từ phép thuật, nhưng ngay cả với điều đó, hầu hết họ có thể sống một cuộc sống bình thường ở một nơi nào đó khoảng hai trăm năm, có thể. Hơn thế nữa… ta không khuyên ngươi nên làm điều đó ”(Root)[4]

Những lời cuối cùng của Root có màu sắc đau khổ trong đó.

“Ta hiểu.Nó rất ngắn. Thực sự … ngắn ngủi ”(Tomoe)

Tomoe thì thầm từ đó vài lần. Có vẻ như cô ấy đang cố thấm mình với thực tế mà cô ấy không thể chấp nhận.

“Chúng ta không thể làm gì được. Ta đã gặp hơn 10 người trong cuộc đời và…, nhưng không có lựa chọn nào khác ngoài làm quen với nó. Mỗi người trong số họ đều quyến rũ theo cách riêng của họ, và khi ta phải chia tay với họ, nó thực sự là đau khổ mặc dù.. ”(Root)
Đôi mắt của Root nhìn vào xa xăm.Như thể đang hồi tưởng lại điều gì

“Root, ngươi là một người quen rất cũ của ta nên ta sẽ chịu đựng sự.. xấu hổ và hỏi cái này-ja… Có khó chịu không? Khi Makoto-sama chết, liệu thế giới mà tôi nhìn thấy có trở lại với màu sắc buồn tẻ không? ”(Tomoe)

( chưa gì đã mong người ta chết – – dm rồng )
“Ừ. Khi tôi mất người bạn đời đầu tiên của mình, tôi bị nhấn chìm với cảm giác mất mát. Đến mức, trong một thời gian, tôi không thể thấy giá trị của thế giới mà tôi đã nắm giữ rất quan trọng ”(Root)

“Với tôi hiện tại, Makoto-sama là tất cả mọi thứ của tôi. Để mất những kỉ niệm tôi có với anh ấy, tôi không thể hình dung được nó ”(Tomoe)

“Phải, tôi hiểu. Tôi cũng nghĩ anh ấy thật lộng lẫy. Tôi không nghĩ rằng cô sẽ thực hiện một hiệp ước với một con người, nhưng thành thật mà nói, tôi ghen tị “(Root)

“Này! Đừng có nói những lời đó. Makoto-sama sẽ sợ đấy ”(Tomoe)

“Thật kinh khủng. Mặc dù tôi đã đồng ý với cô. Và trong sự thật, Makoto-kun rất tử tế. Đó có thể là một cách thô lỗ để nói, nhưng, cậu ấy rất giá có trị. Đây là lần đầu tiên có cả ba người đến cùng một lúc ở đây, thế giới này rồi sẽ thay đổi rất nhiều ”(Root)
Giọng nói của Root biến động nhẹ nhàng. Có vẻ như anh ta không thể hạnh phúc khi thế giới thay đổi vì sự xuất hiện của vài người. Từ nụ cười gượng gạo của anh, bầu không khí xung quanh hai người trở nên vui vẻ một chút

“Thay đổi huh. Root, làm sao anh biết về Makoto-sama? Nếu anh nói có giá trị, điều đó có nghĩa là anh đã kiểm tra các anh hùng khác không? ”(Tomoe)

Mỗi từ của Tomoe được phát ra như thể xác nhận Root. Cô ấy có lẽ không biết liệu sự thay đổi của thế giới sẽ là tích cực cho cô ấy hay cô ấy nên cẩn thận thực hiện các biện pháp đối phó nó. Đây là lần đầu tiên cô ấy sống cùng một con người, và đây là lần đầu tiên cô ấy ở trong xã hội. Cô không biết liệu cô có thể giống như Root, người đã trải qua nhiều bước ngoặt trong cuộc đời và vừa chấp nhận họ, sống cuộc sống của mình với niềm vui.

“Tôi đã đọc về cậu ấy, hoặc giống như, về các người khi đăng ký ở Tsige. Mức 4 chữ số mà cả hai cô đã đạt được mà chưa bao giờ xảy ra trước đó. Tôi sớm phát hiện ra sự tồn tại của một thế lực thứ ba khác. Tôi đã xác nhận thông tin và niêm phong nó. Đó là lý do tại sao, khi tên của Tomoe và Mio rời khỏi Tsige, hai cô vẫn còn ẩn danh. Tôi thực sự biết ơn hai người. Bởi vì nhờ đó, tôi đã có thể biết được sự tồn tại của Makoto-kun. Có thể xem xét việc niêm phong thông tin như lòng biết ơn của tôi. Vừa là con người vừa không; không có tài năng, và vượt qua tài năng; không lo lắng khi giết người, nhưng, khi gia đình anh bị tổn thương, trái tim anh sẽ đau khổ. Rất mơ hồ, mơ hồ, các mẫu suy nghĩ và quyết định của anh ta là của một người bình thường; tuy nhiên, anh ta đang đi một con đường hoàn toàn khác với một người bình thường. Không có người nào khác mà tôi đã cảm thấy rất thích thú khi theo dõi sự tiến bộ của cậu ấy. Nó thực sự… kích thích tôi ”(Root)

( có vẻ trong mắt Root thì main ko phải con người )

“Root, tại sao ngươi lại nhắm vào Makoto-sama? Ta không nghĩ rằng đó chỉ là vì ngài ấy là một người ở thế giới khác, mặc dù … ”(Tomoe)
“Điều này có thể lặp lại những gì đã nói nhưng con người sẽ chết trong khoảng một trăm năm. Nhưng cô thấy đấy chúng ta không thể tạo ra những đứa trẻ với hyumans nhưng nếu nó là một con người, chúng ta có thể ”(Root)
“?!”

“Đúng, họ chết. Nhưng họ có thể để lại sự kết tinh của cảm xúc của họ trong cơ thể chúng ta ”(Root)

“Không đời nào. Chúng ta là giống loài ích kỷ. Nói cách khác, chúng ta tách biệt với thế giới. Không có vấn đề gì nếu ngươi nói họ là con người, nhưng..để..có…con… ”(Tomoe)

Những lời của Tomoe run lên trong sự bối rối

“Chúng ta thực sự có thể làm được. Không một người phụ nữ nào chịu có con với tôi, nhưng có một đứa con với một người đàn ông thì tôi có. Đó là lý do tại sao, tôi muốn được yêu thương bởi Makoto-kun như nam và nữ, và tôi muốn yêu anh ấy. Tôi muốn sống bên cạnh một con người thật thú vị. Đó là điểm tôi thậm chí muốn một khế ước với anh ấy. Chà, tôi đang mang hình ảnh là một chủ guild, vì vậy tôi không thể gắn bó với anh ấy mọi lúc ”(Root)

“Ta… gặp anh hùng của Đế chế. Thứ đó cũng sở hữu sức mạnh xuất sắc, ngươi có biết không? ”(Tomoe)

“Ah, anh ta à. Anh ta cũng không tệ. Xét về sự thú vị của họ, đó sẽ là: Makoto-kun, Đế quốc và Vương quốc; theo thứ tự đó. Về nguy hiểm, nó sẽ giống nhau. Đôi mắt của Nữ thần để tìm anh hùng là một trong những mong đợi. Vương quốc, Đế chế, Makoto-kun. Cô ấy không phải là một vị thần vô dụng. Vâng, anh hùng của đế chế có lẽ sẽ không sống lâu. Anh ta hoàn toàn say mê vị trí của mình là một anh hùng, hoặc giống như say rượu, ở vị trí của mình như là một sinh vật đặc biệt. Để bảo vệ điều đó, anh ta sẽ dễ dàng hy sinh mọi thứ. Đếm mình. Ngược lại, anh hùng của vương quốc có mọi thứ ẩn bên trong cô ta. Đến mức nó thậm chí không thú vị. Điều đó … có lẽ sẽ cai trị hyumans trong tương lai.

Mọi người tập trung xung quanh cô ta một cách tự nhiên, sử dụng mọi người một cách tự nhiên; theo nghĩa đó, cô ấy vượt qua hàng triệu người. Quả thật một anh hùng trong lịch sử. Tôi có thể dự đoán chuyển động của hai người đó trong một giới hạn như cô thấy đó. Và liên quan đến điều đó, tôi không biết Makoto-kun sẽ làm gì tiếp theo, nên nó khá hấp dẫn ”(Root)

Root đưa ra một đánh giá ngắn gọn về hai anh hùng. Anh thờ ơ nói về họ, và không có niềm đam mê như nói với Makoto. Những gì Root tìm kiếm về người ở thế giới khác là những điều bất ngờ và vui chơi, thái độ này là bằng chứng về điều đó. Rằng anh ta không thể hiện bản thân với người đang có quyền lực, cai trị và người không nao núng hy sinh ai đó, nhưng với Makoto-kun thì ngược lại.

“Về những đứa trẻ khác, ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc tin ngươi, tuy nhiên, ta hiểu, bởi vì ngươi không thể dự đoán điều gì sẽ xảy ra tiếp theo nhỉ… Này, hai người đó có muốn trở về thế giới trước của họ không? Cũng giống như cách Makoto-sama mong muốn trong một phần của trái tim mình. Những người khác có thực sự… muốn trở về không? ”(Tomoe)

“Vậy tiếp theo là huh. Đúng như dự đoán, mọi người đều nghĩ như vậy. Câu trả lời là không. Từ các nhà thám hiểm khác tôi đã gặp, chỉ có 3 người thực sự đã cố gắng làm điều đó. 1 trong 3 cách là thứ tôi sẽ chia sẻ trước đó ”(Root)

“1 trong 3 huh. Không phải ai cũng đúng đúng không? ”(Tomoe)

“Nhân tiện, hai anh hùng hiện tại không muốn trở về. Anh hùng Limia gần đây đã ở trong tinh thần thấp, nhưng có vẻ như cô ta đã vượt qua nó rồi. Có vẻ như cô ta đã vứt bỏ vài thứ cô ấy có trong thế giới trước. Cô ta có lẽ đã chuẩn bị bản thân để lại dấu ấn của mình trong thế giới này. Các thế giới khác nghĩ về việc quay trở lại ngay từ đầu, khi họ kết nối sâu hơn với phía này, họ thường tiếp tục cuộc sống của họ ở đây. Nó có lẽ là khả năng thích ứng của những con người có tố chất. Ah, từ 3 người muốn quay trở lại, tôi không biết liệu có ai trong số họ thực sự có thể quay trở lại hay không. Giống như tôi đã nói với Makoto-kun, trong nhóm đó có 2 người có thể hiểu được những gì tôi nói, nên chia tay với họ thật đáng tiếc ”(Root)

“Ngươi nghĩ Makoto-sama sẽ làm gì? Được ngươi đính thân nói về khả năng của , ngươi có nghĩ rằng anh ấy sẽ bắt đầu hành động để trở về không? ”(Tomoe)

“Nếu những gì tôi dự đoán là đúng, anh ấy… có lẽ sẽ không quay trở lại. Chỉ vậy, tôi vẫn chưa biết nhiều về anh ấy. Nói thẳng ra, tôi không hiểu gì cả. Nhưng thay vì một cuộc phiêu lưu theo chủ đề rối rắm[5], tôi thích những người ngây thơ như các người hơn ”(Root)
“Ta cũng nghĩ vậy. Sự ngây thơ đó là sức mạnh của ngài ấy và cũng là điểm yếu của ngài. Nhưng, ta không muốn ngài thay đổi. Không phải vì ta không muốn từ bỏ bản thân mình với một mối quan hệ cầm quyền, mà đơn giản là vì ta muốn Makoto-sama mãi là ngài ấy bây giờ ”(Tomoe)

“Hả, cô thật sự hiểu. Sau đó, cô nên tỏ ra là một người tháo vát với Makoto-kun. Luôn giải quyết mọi việc một cách nhanh chóng, đó không phải là khắc nghiệt đối với anh ấy sao? Anh ấy có sự phát triển riêng. Trong tất cả người từ thế giới khác tôi đã thấy cho đến bây giờ, anh ấy là một người bất thường. Đặc biệt là tâm trí đó. Với tốc độ này, anh ấy có lẽ sẽ mang sức mạnh ma thuật vượt qua các vị thần đến mộ của mình, nhưng nếu có chuyện gì đó sảy ra, nó có thể phá hủy tất cả ”(Root)

Chỉ một chút trước khi đến được Hội thám hiểm. Tại nơi đó, Root dừng chân và nhìn thẳng vào Tomoe. Trong đó, có hy vọng, đau buồn và sợ hãi. Một ánh sáng sâu và phức tạp trộn lẫn tất cả những thứ đó.

“Chuyện gì đó?” (Tomoe)

“Đúng rồi. Ngay bây giờ anh ấy đang bị ràng buộc. Đếm sự ngây thơ mà cô đề cập cách đây không lâu. Nhưng trên hết, anh ấy vẫn còn áp đặt chính bản thân anh ấy với thế giới cũ. Hai anh hùng khác đã tách rời thế giới cũ và thế giới hiện tại của họ và đã bắt đầu xác định con đường riêng của họ. Vâng, nó không bị giới hạn để phân biệt. Với một số loại kích hoạt, có khả năng anh ấy sẽ hiểu tầm quan trọng của sức mạnh của mình. Sức mạnh ma thuật đó, sức mạnh đó. Tùy thuộc vào mục đích. Anh ấy có thể giữ chìa khóa cho một sự lựa chọn thứ ba. Một sự lựa chọn khác ngoài ở lại hay trở về ”(Root)

“Ngươi đang nói có khả năng nào khác ngoài việc trở về hay không trở về?” (Tomoe)

“Đến và đi. Có thể thực sự di chuyển giữa các thế giới, nói cách khác, một loại siêu nhân tồn tại. Makoto-kun hiện tại có đủ ma lực để sáng tạo. Và tôi tự hỏi loại “kích hoạt” nào sẽ đánh thức nó. Tôi đang mong chờ nó. Chỉ cần, không nên quá vội vàng “trưởng thành”. Tôi không biết cô sử dụng phương pháp nào để kích thích nó, nhưng lượng ma lực tăng lên bất thường. Ngay cả từ đôi mắt của tôi. Nếu anh ấy tự đẩy mình ở tốc độ đó, có khả năng anh ấy sẽ vỡ nát. Nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ phải can thiệp vào? Cách tăng sức mạnh ma lực là thông tin mà hyumans sẽ phát điên, nhưng tôi sẽ không tha thứ cho bất cứ ai sử dụng anh ấy như một chủ đề thí nghiệm, sử dụng Makoto-kun theo cách chán ngắt. Vậy thì, hẹn gặp lại cô trong một tương lai gần ”(Root)[5]

“… Kích hoạt, huh. Nếu tôi có thể tránh được một tương lai mà Waka đơn giản trở về thế giới của mình, tôi… ”(Tomoe)

Tomoe nhận ra rằng cô hoàn toàn phụ thuộc vào thời gian cùng với Makoto. Nói đúng ra, nó không chỉ dành cho anh ta. Đó là Makoto, Mio, Shiki, thế giới của Asora, và cư dân của họ. Kể từ khi cô thực hiện một hiệp ước với anh ta, Tomoe đã để lại đằng sau cơ thể của mình. Đó là một sự phụ thuộc vào thời gian thoải mái này.

Không có vấn đề gì cô ấy làm, nó là thú vị. Cô ấy có thể tự đâm mình vào một thứ duy nhất. Mọi thứ đều như Root nói. Mật độ của mỗi ngày là hoàn toàn khác nhau. Tomoe không muốn nghĩ rằng món quà này sẽ kết thúc chỉ trong một trăm năm như một lễ hội. Không, nếu đó là một lễ hội thì sẽ tốt hơn. Nếu bạn chờ đợi, nó sẽ trở lại. Nhưng thời gian cô đi qua với Makoto sẽ không bao giờ trở lại. Một lần trong đời xảy ra.

Càng có nhiều điều thú vị, cô càng sợ mất nó. Cô ấy không bao giờ cho thấy nó bên ngoài, nhưng đó là sự lo lắng của Tomoe. Đó là một trong hạnh phúc tối cao suốt đời, nếu cô ấy có một đứa con với Makoto, cô có cơ hội kéo dài nó. Root dường như đang mong ước nó, nhưng mong muốn của Tomoe dường như hơi khác một chút. Root có cách nghĩ riêng của mình, và cô quyết định không suy nghĩ quá sâu sắc về lời nói của mình.

Trong sự thật, nếu Makoto thực sự mong muốn trở lại và yêu cầu sự giúp đỡ của Tomoe, cho dù đó là một hiệp ước cầm quyền, cô vẫn sẽ cố gắng cấp nó cho anh ta. Cảm giác của cô muốn được sử dụng cho anh cũng là cảm xúc thật của cô.

Bây giờ, con rồng tối cao Root đã chỉ ra một sự lựa chọn mới. Đó là … một cách để Makoto ở lại như Makoto, và trong khi ban điều ước của mình, nó cũng sẽ ban cho điều ước của Tomoe.

Một động cơ!!.

Một từ đó vang lên vô số lần trong trái tim của Tomoe khi cô ấy quay trở lại.
“… Tomoe-san”

Trong con đường đêm khuya, trên đường phố mà không phải là một cư dân duy nhất có thể được nhìn thấy, Tomoe phản ứng với giọng nói đó đến từ chính mình và dừng chân.

“?!”

“Cô có thấy cái tên hư hỏng-desu đó không?”

“… Ừ, đúng rồi đó. Mio, có gì với vẻ ngoài đó? Có một tấm chăn quấn quanh cô. Đừng nói với tôi rằng cậu thực sự đi khắp nơi như thế này ”(Tomoe)

“Ừ. Có chuyện gì thế? ”(Mio)

“Cho dù đó là đêm, tôi không thể nói rằng tôi ngưỡng mộ điều đó. Chúng ta sẽ không ở trong thị trấn này lâu vì vậy tôi không quan tâm, nhưng sẽ có những tin đồn lạ lùng về chủ nhân cô biết không? ”(Tomoe)

“… Sẽ ổn khi chỉ kịp làm những người đã thấy nó để quên-desu wa” (Mio)

Một lúc, Mio cân nhắc lời nói của Tomoe về việc làm phiền Makoto, nhưng cuối cùng, cô quyết định dừng lại và bằng cách nào đó đối phó với các nhân chứng. Trong khuôn mặt chán nản của Tomoe, một nụ cười nhỏ trở lại.

“Thật là một người bạn đang gặp rắc rối, không, fufu” (Tomoe)

“Cũng vậy với cô-desu wa” (Mio)

“N?” (Tomoe)

“Tomoe-san, ngay cả khi đó là cô, nếu cô mất trí và cố gắng làm gì đó với Waka-sama, tôi…” (Mio)

Từ hai bước chân, một bước dừng lại. Bàn chân của Mio đang theo Tomoe từ vài cách trở lại, đã dừng lại.

“Không đời tôi làm vậy. Nhưng có lẽ, nếu tôi thực sự mất trí, xin hãy đập tôi và cố gắng đưa tôi trở lại bản thân mình. Tôi không phiền nếu cô là người giải quyết ”(Tomoe)

“Tôi biết rồi” (Mio)
“Hiểu rồi. Này, Mio… cảm ơn ”(Tomoe)

“…”

Không quay lưng lại, những lời biết ơn từ miệng cô. Và rồi, một câu trả lời của im lặng. Nhưng ý chí của hai người có thể được truyền đi theo cách nào đó.

Cho đến khi Tomoe và Mio quay lại, không có thêm từ nào trao đổi giữa hai người

Chú thích :

[1] :Urashima taro là một chuyện ngụ ngôn của Nhật Bản còn nghĩ theo Urashima là gì thì mình chịu
[2] : Ở đây muốn nói Skiki là người có khiến thức sâu rộng về thế giới

[3] : con người dù ở thế giới nào đi chăng nữa thì cũng được tạo nên từ một khuôn , ở đây ám chỉ về tuổi thọ

[4] : con người ở thế giới này sẽ sống lâu hơn khi có nhiều ma lực . nhưng nó chỉ đúng cho những người sống một cuộc sống yên bình không biến động

[5] : Ma lực của Makoto đã vượt qua được tầm dự đoán của Root, nếu không khôn khéo điều chỉnh là kìm chế thì nó có thể gây hại tới Makoto. Và sự lựa chon thứ 3 ở đây có lẽ là Makoto có thể trở thành một vị thần và tạo ra một thế giới riêng cho minh ????

Tsuki ga Michibiku Isekai Douchuu Chương 107
Tsuki ga Michibiku Isekai Douchuu chương 105

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!