Overlord Fanfiction – War Guild Phần 2
Overlord Fanfiction – War Guild Phần 2: Chuẩn bị
Tác giả: TUNG PHAM (Thành viên group MBB)
Một căn phòng rộng rãi với tông nền trắng ở phía trên và đỏ ở phía dưới. Xung quanh có rất nhiều ngọn đuốc cháy sáng nhưng chúng lại cháy với ngọn lửa xanh dương. Giữa căn phòng là một chiếc bàn dài đến hơn nửa căn phòng, được làm từ gỗ và được trải thảm tím nhạt, xung quanh nó là những chiếc ghế tựa nhỏ bằng gỗ đen được sắp xếp ngay ngắn.
“ Yo, Peter-san! Bạn đến trễ 5’ rồi đó”.
Nếu là người một người khác ở thế giới thực nói câu đó, Peter-Kotaru đã có thể trở nên khó chịu và buồn bực. Nhưng vì là trong thế giới game, và không ai biết chuyện riêng của anh, thế nên anh cũng không cần phải thể hiện ra cái suy nghĩ tiêu cực như vậy.
Thêm nữa, những người ở đây đều đã thống nhất là sẽ không bàn về những câu chuyện nhàm chán ở thế giới thực, cốt là để mọi người có thể trú tâm vào game.
“ Ah, xin lỗi, Angel-san, tôi có chút chuyện…”
“ Được rồi, bạn không cần phải nói ra đâu. Quan trọng là bạn đã đến đây với chúng tôi. Tôi đã lo là bạn không đến đấy.”
Quả thật vậy. Hôm qua, anh cảm thấy hơi mệt nên đã xin đi ngủ sớm, và hôm nay anh còn chưa trả lời mail của guild gửi đến.
“ Không sao, tôi ổn mà. Vậy là mọi người đều đã có mặt đông đủ rồi phải không?”
“ Đúng vậy, Peter-san. Hôm nay, tất cả chúng ta sẽ cùng nhau làm một việc mà đáng ra phải làm từ rất lâu rồi.”
Người trả lời Peter là cũng là một Elf nhưng là nữ. Hay nói đúng hơn, toàn bộ những người đang có mặt tại đây đều là Elf. Ở nơi này, một trong các quy định cho những ai muốn tham gia vào nơi đây là nhân vật mà người chơi chọn bắt buộc phải là Elf.
Tuy vậy, mỗi người đều có những kiểu ăn mặc và trang bị của riêng mình, và mỗi trang bị trong số đó đều có vẻ đẹp và nét độc đáo riêng. Về phần Angel, cô khoác lên mình một bộ quần áo giống như của du kích, với những chiếc lá cây màu xanh đính trên áo, cùng chiếc quần lửng nâu nhạt gợi lên sự giản dị nhưng gọn gàng và nhanh nhẹn, cùng đôi giày màu nâu có những đôi cánh thiên thần sau gót.
Trên thắt lưng của cô là một thanh kiếm, nhìn qua kiểu dáng có vẻ bình thường, nhưng ánh sáng màu trắng thuần khiết mà nó tạo ra thì lại đem đến sự thanh bình cùng sự mạnh mẽ.
“ Bạn nói phải. Tôi thậm chí đã luôn suy nghĩ về nó ngay cả khi đang ở trong toilet…Ah, xin lỗi, tôi có hơi phấn khích một chút…”
“ Không sao đâu, tôi nghĩ mọi người ai cũng mong chờ điều này thôi. Kể cả tôi cũng vậy.”
“ Về điểm này thì hai bạn đúng rồi đấy. Như vậy, vì tất cả mọi người đều đã có mặt đông đủ, sau đây tôi sẽ phổ biến kế hoạch của ngày hôm nay tới toàn bộ các thành viên trong guild.”
Thành viên mạnh nhất guild The Light, đồng thời cũng là chủ guild – Eagle, lên tiếng. Sự thuần thục cả class xạ thủ và class chiến binh đã giúp anh trở thành một trong những người thuộc top trên của Yggdrasil. Trong guild, anh còn được biết đến là một người thông minh và có những suy nghĩ cứng rắn.
Nhưng cũng vì sự cứng ngắc đôi lúc thái quá nên số người gia nhập guild không nhiều cho lắm. Về phần Peter thì anh không ghét cái tính cách này, tuy nhiên để nói là có thiện cảm thì cũng không được chính xác cho lắm.
“ Theo kế hoạch từ trước, chúng ta sẽ đi đến khu vực Hellheim và hội tụ với các guild khác. Sau khi đảm bảo tất đều đã sẵn sàng, toàn bộ Liên minh sẽ bắt đầu xuất phát. Từ giờ cho đến lúc đi tới điểm hẹn là 15’, vì vậy mọi người hãy tự trang bị cho mình đầy đủ những vật phẩm cần thiết, và chúng ta sẽ bắt đầu di chuyển.”
Tuy vậy, chẳng ai chẳng ai trong số họ giống như là đang chuẩn bị bất cứ thứ gì cả. Đơn giản là bởi họ đều đã làm điều đó từ trước rồi. Cả Peter cũng vậy, ngay từ tối qua, anh đã chuẩn bị những trang bị tốt nhất trên người, từ bộ bao tay, chân cho đến cây cung cùng một vài món khác. Phải, chúng đã là những trang bị tốt nhất, cho đến khi… Ngay khi cảm thấy một ngọn lửa nho nhỏ nổi lên trong lòng thì giọng nói của Eagle cắt ngang.
“ Ah, tại sao mọi người lại không làm gì cả vậy?”
“ Đừng đùa nữa Guild Master, không phải bạn đã luôn bận bộ đồ đó trên người từ 2 ngày trước hay sao? ”
Một biểu tượng cười gượng xuất hiện cạnh gương mặt Eagle. Sự thật thì anh đang mang trên mình một bộ trang bị khá nổi bật. Một chiếc áo choàng màu vàng tỏa sáng phất phơ sau lưng anh, một bộ quần áo màu xanh lục và đính trên nó một vài miếng kim loại bạc bọc trên ngực và vai, một cây cung màu trắng thuần khiết đeo sau lưng, và đeo bên thắt lưng là một thanh kiếm có hoa văn rắn uốn lượn ở chuôi, lưỡi kiếm tỏa ra làn sương biến đổi không ngừng, khi thì màu tím tà ác, lúc thì màu đỏ như một ngọn lửa. Nhìn vào Eagle, Peter không khỏi cảm phục cùng một chút ganh tị.
Là một Ranger, anh biết rõ rằng để có thể kết hợp giữa sự mạnh mẽ của một chiến binh với sự chuẩn xác và nhanh nhẹn của một xạ thủ là điều rất khó khăn, và không dễ để phát huy hết được sức mạnh của chúng trong các cuộc chiến PvP. Bản thân Peter cũng chỉ có thể phát huy được khả năng bắn tỉa trong chiến đấu, còn về khoản cận chiến thì anh phải nhờ đến đồng đội của mình. Không nhiều người có thể làm được như Eagle. Chưa kể đến thanh kiếm đó…
“ Ah, thật xin lỗi mọi người, chỉ là nhìn mọi người như vậy, tôi có cảm thấy một chút vui vẻ thôi. “
“ Thực ra thì tôi không ghét điều này, thoải mái một chút trước mỗi trận chiến cũng quan trọng mà.”
“ Đúng vậy, nhất là trận chiến lần này, chúng ta sẽ cho những kẻ xấu xa đó một bài học nhớ đời.”
“ Phải, tôi không thể chờ đợi việc trả thù cho những gì mà chúng đã gây ra cho chúng ta. Chúng là một lũ đáng ghê tởm!”
“ Được rồi được rồi mọi người, bình tĩnh lại đi!”
Lời nói của Eagle kéo mọi người trở lại với thực tại.
“ Mọi người có quyết tâm như vậy là rất tốt. Bản thân tôi cũng thế, kể từ ngày đó tôi đã luôn nghĩ đến việc một ngày nào đó sẽ trả lại gấp ngàn lần những gì chúng đã gây ra cho chúng ta!”
Đúng vậy, cả Peter cũng không thể quên được cái ngày tăm tối đó. Anh luôn cảm thấy bực tức mỗi khi nhớ về thất bại của guild nửa tháng trước…Nhưng cuối cùng, cuối cùng ngày này cũng đã đến…
“ Vì vậy, tất cả mọi người, xuất phát!”
****
Vài phút sau, tất cả các thành viên của The Light đều đã có mặt tại đồng bằng băng giá tại Hellheim. Những cơn gió tuyết lạnh giá cùng những miếng băng cắm khắp nơi trên nền tuyết gợi cho người ta về một thế giới giá buốt và không có sự sống. Tuy vậy, mọi người đều đã chuẩn bị những biện pháp để đối phó với cái lạnh này, chẳng hạn như [ Resist Cold ] hoặc các trang bị đặc thù,…
“ Dù chúng ta có thể chống lại cái lạnh, tôi vẫn chẳng thích cái nơi khỉ ho này một chút nào.”
Người vừa than phiền là một trong những kiếm sĩ của guild – White Panther.
“ Biết làm sao được, White Cat – san, căn cứ của chúng nằm ở đây nên chúng ta không có sự lựa chọn.”
“ Ahh, tại sao bạn không thể bỏ cách gọi đó đi vậy, Moe – san…”
“ Oh, bạn không thấy nó đáng yêu sao. Tôi thì rất thích nó à nha.”
“ Bạn thật sự…”
“ Được rồi đó 2 người, bộ 2 người không thể thôi trêu đùa nhau sao? Nhất là bạn, Moe – san…”
“ Go – me – na – sai, mình chỉ muốn vui vẻ chút thôi mà.”
Moe – san là nữ, và cách xây dựng nhân vật của cô ấy cũng giống như cái tên vậy, một Elf nữ với mái tóc vàng kim, đội chiếc mũ màu xanh lục nhạt có chỏm nhọn hơi nghiêng, bộ quần áo mỏng manh màu đen không phù hợp với cái lạnh và một cây gậy gỗ có đầu như vương miện 4 cạnh, gắn một viên ngọc tròn màu hồng sáng nhè nhẹ trên tay. Cô là một Witch, chuyên về ma pháp hỗ trợ phòng thủ.
“ Dù sao thì White Panther – san cũng đúng, chúng ta không nên ở quá lâu tại nơi này. Mau chóng di chuyển đến điểm hẹn thôi.”
Mặc dù họ có thể niệm phép chống lạnh, nhưng nó chỉ có một khoảng thời gian nhất định. Thực tế, đây không phải là thê giới có lợi cho họ, bởi lẽ các kĩ năng đặc thù của Elf chỉ phát huy tối đa khả năng khi ở những địa hình như núi, rừng,… Vì vậy, guild The Light xây dựng căn cứ ở Midgard và thường hoạt động tại đó.
Toàn guild bắt đầu di chuyển đến nơi đã hẹn. Trong một thế giới băng giá, mênh mông và mù mịt, người ta hoàn toàn có thể mất phương hướng, nhanh chóng bị lạc và không có cách nào thoát ra được.
Tuy vậy, nó chẳng là gì đối với những người ở đây. Họ nhanh chóng rảo bước, và chỉ 5’ sau đã đến địa điểm. Đó là một nơi bằng phẳng với 6 trụ đá làm từ băng tuyết dựng lên một vòng tròn lớn như một hồ nước và cao như muốn xuyên thủng bầu trời. Ở giữa nơi đó, dù có bị gió tuyết che mờ, những thành viên guild vẫn có thể nhìn ra được, đó là một nhóm người, không, phải là một đoàn sinh vật mới đúng. Có đến hàng trăm sinh vật đang có mặt tại nơi này, và nhìn chúng không ai giống với ai.
Một Dwarf với cái búa lớn trên vai, một Birdman với đôi cánh trắng rộng ôm trọn cơ thể, một con người ‘bình thường’ với đôi mắt đỏ ngầu và bùng lên 2 ngọn lửa ở 2 bàn tay, một tên ninja mặc đồ đen với những lưỡi dao trắng toát gắn 2 bên khuỷu tay và khuỷu chân, một Priest với biểu tượng thánh giá phía trước bộ quần áo trắng tinh, một Lionman,…
Có lẽ, không, chắc chắn rằng bạn sẽ chẳng thể nào thấy được một cảnh tượng kì quái như vậy ở bất cứ nơi nào ngoài thế giới thực tại. Tuy vậy, các thành viên của The Light chẳng có vẻ gì là sợ đám sinh vật đó cả. Và từ đám đông đó, vài người bước đến gần Eagle.
“ Yo! Vậy là các thành viên của guild The Light đã đến!”
Mọi cặp mắt của những sinh vật ở đây đều hướng về guild.
“ Xin chào mọi người! Xin lỗi vì đã khiến các bạn phải chờ.”
“ Không vấn đề gì đâu, thực ra là do chúng tôi tới sớm thôi. Thực ra vẫn còn một guild nữa chưa đến, nhưng tôi nghĩ họ cũng sẽ nhanh thôi.”
Kẻ trả lời Eagle là một Warrior được biết đến với cái tên Lightning – chủ guild Heaven, hắn nổi tiếng nhờ khả năng ra đòn rất nhanh và không nhiều người có thể theo kịp.
“ Như vậy là 4 guild lớn các bạn đều đã có mặt rồi nhỉ?”
“ Không cần phải khiêm tốn như vậy đâu, Eagle – san. Guild bạn thuộc top 30 mà, chúng tôi còn thua kém xa lắm.”
“ Quá lời rồi Lightning – san, các bạn đều là những Player hàng đầu. Nếu không có các bạn ở đây, chúng tôi không chắc có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này hay không. Cả Dark Soul – san, Red Swan – san và Marco Toarashi – san cũng vậy. ”
“ Chúng tôi cũng thế, Eagle – san.”
Dark Soul là một con người với cơ thể cao lớn tầm 2 m, tuy nhiên cơ thể anh lại tỏa ra một Aura đen nhạt phảng phất quanh người, cùng những mũi gai nhọn nhô ra khỏi bộ giáp đen toàn thân. Class chính của anh là Warrior, ngoài ra anh còn có thể kết hợp với các dạng phép thuật hệ hắc ám, thích hợp khi đối đầu với những người chơi dạng Plants, Animals,…
Red Swan thì khác. Anh là một Birdman với một bộ trang phục thuần trắng, cái đầu chim thiên nga phía trên và đôi cánh dài 3 m phía sau lưng. Những chiếc lông rơi liên tục từ người anh tạo cảm giác mơ hồ của các thiên thần. Sở trường của anh thiên về việc chỉ huy, khả năng đọc trận đấu và phát hiện những mánh khóe khác thường trên chiến trường của Red Swan đã giúp guild của anh rất nhiều trong các trận PvP và cả raid Boss.
Về phần Marco Torashi, nếu ai nhìn qua anh thì sẽ ngay lập tức liên tưởng đến hình ảnh của những siêu nhân trong các bộ phim mà đám con nít thích thú.
Anh mặc một bộ giáp toàn thân màu xanh nước biển, đầu đội một chiếc nón chiến binh che kín với một tia sét vàng giữa trán; trước ngực là biểu tượng đầu của một con rồng; và nổi bật nhất là một ngọn giáo dài gần bằng cơ thể của anh, thân giáo bằng thép phát ra một loại khí bạc bắt mắt; đầu ngọn giáo có một phần nhọn nhô ra ở giữa cùng 2 phần lưỡi giống như lưỡi liềm hình nửa của mặt trăng gắn ở 2 bên mũi giáo.
Anh rất giỏi trong việc tấn công và phá đội hình của các party, hơn nữa anh còn có khả năng phòng thủ khá tốt để chống lại những chiến binh thiên về damage vật lí.
Giữa cuộc hội thoại mang tính xã giao, từ đằng xa, họ có thể trông thấy một nhóm sinh vật đang tiến đến. Và khi đến gần, họ ngay lập tức nhận ra, đó là guild cuối cùng mà họ đang chờ – guild The Big. Sở dĩ họ có thể dễ dàng nhận ra như vậy là do một trong những điều kiện mà guild đặt ra cho những ai muốn gia nhập guild, đó là phải thuộc chủng người khổng lồ.
Mỗi người trong số họ đều cao khoảng 4 m cùng với thân hình to lớn như những tảng đá, khuôn mặt của họ có nét thô và làn da ngăm. Một người khổng lồ với lớp trang bị màu tím tỏa ra luồng điện quanh người bước lên.
“ Oh, có vẻ tất cả mọi người đều có mặt đầy đủ trước rồi, chúng tôi thật là có lỗi vì sự chờ đợi của các bạn.”
“ Không cần quá xa cách như vậy đâu Ashura – san, chúng ta đã là đồng đội cùng chiến tuyến, tốt nhất là nên bỏ qua màn chào hỏi phiền phức.”
“ Quả thật là như vậy. Trong lần viễn chinh này, có vài người không thể tham gia được nên chúng tôi chỉ có 120 người tham gia thôi, mong mọi người thông cảm.”
“ Không sao cả, guild chúng tôi cũng chỉ có 178 người tham gia cuộc chiến lần này.”
“ Cả guild tôi cũng vậy…Xem ra điều này là không thể tránh khỏi rồi.”
“ Như vậy hãy xem có bao nhiêu người ở đây?”
“ Guild The Light có 52 thành viên.”
“ Guild Phantom có 97 thành viên.”
“ Guild Planet là 154 thành viên”
“ Guild Akatsuki có 198 thành viên”…..
“…Như vậy, tất cả 6 guild lớn đều đã có mặt đông đủ, và chúng ta sẽ có khoảng 1283 thành viên tham gia cuộc chinh phạt lần này…Chà, một con số khá là ấn tượng!”
“ Đúng vậy! Tôi tin là với số lượng này, sẽ chẳng một guild nào có thể cản nổi chúng ta.”
“ Phải, tôi rất mong chờ về việc chúng ta sẽ san bằng cái nơi khốn kiếp ấy, nơi mà những tên chết tiệt đang trú ngụ!”
“ Cả tôi nữa…”
“ Tôi cũng thế…”
Khi nghĩ đến điều này, cả Eagle, Peter đều không khỏi phát sinh thù hận. Nửa tháng trước đó, guild của anh đã bất ngờ bị phục kích bởi những kẻ đáng ghê tởm. Việc Bất ngờ bị đối thủ tấn công đã khiến The Light không thể trở tay kịp thời, trận chiến ngày một khó khăn và và hậu quả là họ đã để mất World Item mà tất cả đã khó nhọc tìm được, khiến vị trí của guild giảm hơn 30 bậc trên bảng xếp hạng; bản thân Peter cũng mất một vật phẩm quan trọng – đó là chiếc vương miện, thuộc bộ Black Sky mà anh phải mất đến 14 ngày cày ải Boss mới kiếm về được.
Chỉ cần mất đi 1 trong các vật phẩm bộ đó thôi cũng khiến sức mạnh của chúng giảm đi ít nhất là 20%. Nghĩ đến khoảnh khắc đó, trái tim Peter như thắt lại lồng ngực. Những người trong guild The Light cũng có chung nỗi uất hận với anh.
“ Bình tĩnh lại nào tất cả mọi người!”
Một giọng nói ồm ồm và khàn đặc vang vọng xung quanh bất chấp sự ồn ào của đám người, khiến ai nấy cũng phải dừng những suy nghĩ cũng như lời nói của mình lại. Và họ cũng thừa biết là giọng nói đó đến từ Ashura. Kĩ năng [ Frighten ] ẩn chứa trong giọng nói có thể gây hoảng sợ cho những sinh vật cấp thấp, đồng thời tăng damage vật lí cho đồng đội trong một phạm vi nhất định, và nó là kĩ năng đặc thù của chủng người khổng lồ, và chỉ tăng damage cho riêng chủng loài của họ. Vì vậy, giọng nói đó sẽ to hơn giọng của những chủng loài khác.
“ Tôi hiểu được suy nghĩ của tất cả mọi người ở đây. Hẳn là trong những người ở đây, mỗi người các bạn đều có mối thù cũng như sự tức giận riêng của mình đối với những kẻ xấu xa đó, những kẻ luôn tìm cách để tấn công và làm tổn hại đến những thứ mà chúng ta vất vả gây dựng.
Ngay cả bản thân tôi cũng có mối thù to lớn với chúng khi mà chúng đã gây nên những tổn thất quá lớn với chúng tôi trước kia. Từ đó, ngày nào tôi cũng bị dày vò và ám ảnh về sự thất bại đáng nguyền rủa đó, và khởi nguồn của những đau khổ đó không ai khác chính là bè lũ của guild Ainz Oaal Gown, những kẻ đang ẩn nấp tại một nơi đáng khinh bỉ có tên là Great Tomb of Nazarick. Nhờ các trinh sát viên của The Light, chúng ta cuối cùng cũng đã tìm ra cái ổ thối tha của chúng.”
Sau khi cảm giác như Ashura hít vào một hơi thật sâu, anh nói ra một cách dõng dạc.
“ Chính vì vậy, hôm nay, tôi kêu gọi tất cả mọi người đang có mặt tại nơi đây, những người đã không ngại sự khó khăn và nguy hiểm mà chúng ta sắp phải đương đầu sắp tới, tôi cần đến sự giúp đỡ của tất cả mọi người.
Xin hãy hợp lực cùng tôi, xin hãy hỗ trợ tôi, bởi lẽ tất cả chúng ta đều có cùng một mục tiêu chung, một mục tiêu duy nhất, và đó là…TIÊU DIỆT BỌN KHỐN AINZ OAAL GOWN!”
“ TIÊU DIỆT AINZ OAAL GOWN! TIÊU DIỆT AINZ OAAL GOWN! TIÊU DIỆT AINZ OAAL GOWN! “
Những tiếng hò reo to lớn và không ngớt của những người ở đây dường như vang vọng đến mọi ngóc ngách của Hellheim, giống như điềm báo về một cơn địa chấn lớn chưa từng có sắp sửa nổ ra.