Chọn Ngày Hoàn Nguyên: Chương 7

Chọn Ngày Hoàn Nguyên Chương 7.: Nữ Luật Sư.

22 giờ 51 phút, ngày 6 tháng tám.

Văn phòng luật sư Thành phố.

 

Tiếng gõ bàn phím vang lạch cạch khắp phòng. Giờ đã khuya nên các nhân viên luật sư nơi đây đã về hết, đèn đóm nguyên tòa nhà đã tắt gần hết, duy chỉ còn sót lại một phòng vẫn sáng đèn. Một người phụ nữ ngồi trong đấy miệt mài đánh máy soạn văn bản cho lần hầu tòa ngày mai. 

 

Cô này là Châu Tử My, một thành viên cấp cao của tổ chức Bát Long, dáng người thon thả xinh đẹp, mái tóc dài ngang vai cùng đôi mắt đen láy khiến cô nhìn rất kiều diễm. Thoạt nhìn sẽ không ai biết cô là một luật sư tầm cỡ, có tài biện luận có một không hai, nhưng với vẻ đẹp đậm chất Trung Quốc nhìn cô trong giống tiểu thư đài các nhiều hơn. 

 

Người bảo vệ đi tuần tra khu vực gõ cửa phòng.

 

“ Thưa cô, đã quá giờ nên chúng tôi phải đóng cửa cổng , phiền cô thu xếp ra về.”

 

“ Cháu biết rồi ạ.”- Tử My cười mỉm đáp.

 

Nghe vậy. Người bảo vệ đi khỏi văn phòng.

Chuông điện thoại kêu lên hai tiếng, một mẫu tin nhắc nhở hiện lên với nội dung “ Gần đến giờ, gần đến giờ.” Liếc nhìn điện thoại vừa bật sáng, Tử My nhanh tay save lại văn bản dài đăng đẳng mà mình đã viết từ chiều giờ, bỏ vài cuốn sổ vào chiếc cặp táp nhỏ và nhanh chân đi ra khỏi phòng làm việc. 

 

Vừa mới đóng cánh cửa phòng, bỗng cô cảm thấy chiếc ghế sofa sau lưng mình hình như có ai đó đang ngồi, ánh đèn căn phòng chỉ chiếu rọi nửa thân dưới của người này, nửa thân trên bị bóng tối che mờ. Cô giật bắn mình quay lại nhìn xem người đó là ai. Nhìn kỹ thấy gương mặt quen thuộc, cô thở phào nhẹ nhõm.

 

“ Là cậu à. Làm tôi hết hồn đấy.”

 

“ Một người như cô cũng biết giật mình là gì sao.!? ”- Người này đứng dậy.

 

“ Đừng có nói móc tôi như thế. Cậu đến tìm tôi có chuyện gì à.”

 

“ Không gì cả. Chỉ là muốn gặp cô thôi, giờ này mà cô vẫn làm việc, thật khiến cho người ta lo lắng đấy.”

 

Người này vừa nói vừa nắm tay Tử My, nhếch miệng cười làm cho Tử My nổi da gà. Cô vùng tay ra.

 

“ Hãy thôi cái sự giả dối này đi, nếu có gì muốn nói thì làm ơn nhanh lên, tôi trễ giờ rồi.”

 

“ Vẫn lạnh lùng như xưa nhỉ – Người này liếm môi –  Nếu vậy tôi xin nói thẳng vấn đề..”

 

Hắn quay lại chỗ ghế sofa, đưa tay vào túi lấy điếu thuốc và châm lửa, nhìn thằng vào mắt của Tử My.

 

“ Tôi biết hôm nay là sinh nhật của Dorothy. Cũng như cô, tôi có chuẩn bị một món quà dành cho cô ấy, tôi muốn cô cùng tôi làm cho cô ấy bất ngờ, có được không.? ”

 

Tử My đứng sát vào tường, bỏ chiếc cặp xuống đất, hai tay khoanh lại rồi mới đáp.

 

“ Xin cho tôi một lý do để cùng tham gia với cậu đi, vì bây giờ tôi thấy không có nghĩa lý gì khi cùng cậu tạo điều bất ngờ cho Dorothy, bản thân tôi cũng có quà cho cô ấy vậy.”

 

“ Món quà của cô không có đẹp đâu. Để tôi cho cô xem quà của tôi nhé.”

 

Người này ném ra một con dao dính đầy máu lên bàn, vết máu vẫn còn ướt và mới cứ như là mới vừa rút ra từ cơ thể ai đó vậy. Tử My tròn mắt nhìn con dao, cô hơi run nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh. Cô nghĩ trong bụng, thân là một luật sư, một lãnh đạo cấp cao mà mới nhìn thấy chút máu đã sợ thì không còn mặt mũi nào nữa. 

 

“ Gì đây.? Bộ cậu mới giết ai à.? ”

 

“ Phải. Là người bảo vệ tòa nhà.”  

 

Người này vừa nói vừa nở nụ cười đầy ghê rợn, đưa tay chỉ về hướng toilet của văn phòng, nó khá tối và mờ nên Tử My không nhìn thấy rõ. Nheo mắt chú ý kĩ, cô thấy có một bàn chân của người bảo vệ lúc nãy lòi ra cửa toilet, cô ôm đầu sợ hãi vì cảnh tượng này, quay qua người ấy và hét lớn.

 

“ Điên ư.? Ông ta đã làm gì cậu kia chứ.? ”

 

“ Ông ta không cho tôi vào đây, bắt buộc thôi. Haha.”

 

“ Bộ cậu không thể gọi cho tôi sao.? Cần gì phải làm như vậy.? “

 

“ Thôi nào thôi nào. Tôi vào phần chính của câu chuyện luôn nhé.”

 

Người này vứt điếu thuốc xuống đất, dùng chân dậppP tắt tàn lửa rồi mới nhìn lên Tử My để nói vấn đề.

 

“ Không phải tự nhiên tôi đến đây tìm cô, thật ra tôi muốn cô trở thành đồng minh của tôi.”

 

Tử My với tay lấy chiếc cặp đang ở dưới đất, cô nhìn ra phía cửa ra vào đang đóng.

 

“ Làm đồng minh của cậu về vấn đề gì.? ”

 

“ Giết chết Dorothy.! ”

 

“ Không thể nào được.”

 

Tử My phóng nhanh về phía cánh cửa, vì qua vội vàng nên cô đã va phải cạnh bàn gần đó khiến cô khựng lại vài ba giây. Người này thừa cơ nắm lấy tay Tử My và kéo lại, kê con dao đầy máu lúc nãy vào cổ cô.

 

“ Bình tĩnh bình tĩnh, hai chúng ta sẽ không đơn độc đâu, hãy tham gia cùng tôi.”

 

Tử My cố gắng vùng vẫy, con dao cọ sát vào cổ cô đến ứ máu.

 

“ Không Không. Tôi sẽ không làm gì tổn hại đến Dorothy cả, làm ơn để tôi đi.”

 

Người này cố dùng sức để kìm hãm Tử My lại để thôi vùng vẫy, ghì chặt người cô vào góc tường.

 

“ Thôi đi. Hãy nghe cho rõ này, dù gì tôi cũng đã nói hết ý định của tôi cho cô nghe, làm sao cho cô đi được. Hãy chọn đi, hoặc là cùng tôi tham gia kế hoạch, hoặc là tôi sẽ thủ tiêu ngay tại đây.”

 

Tử My biết mình không thể nào chống trả được người này, cô hiểu rõ bản tính của người này đã quyết thì không thể nào chống đối, cô ngậm ngùi rơi nước mắt vì không thể làm được gì hơn. Tử My khẽ gật đầu. 

 

Thấy vậy. Người này buông cô ấy ra, chỉnh lại trang phục cho chỉnh tề.

 

“ Nên vậy. Tôi không muốn làm khó cô chút nào cả, nếu cô đồng ý ngay từ đầu thì đâu phải khóc như bây giờ.”

 

Tử My ngồi bệt xuống sàn nhà, đưa tay che mặt khóc nức nở. Thấy vậy, người này ngồi xuống vỗ vai an ủi cô.

 

“ Sẽ không sao đâu, tôi chỉ muốn cô cùng phe với tôi thôi, tôi sẽ không làm hại gì cô cả.”

 

Ngước mặt lên, Tử My nhìn người này đầy sự căm hờn và phẫn nộ. Cô nghiến răng.

 

“ Tại sao ngươi không chết quách đi cho rồi.”

 

“ Hahaha. Nếu tôi chết thì đâu còn gì hay cho cô xem chứ.”

 

Người này đứng dậy, đưa tay ý đỡ Tử My ngồi dậy nhưng cô đẩy tay người này ra thật mạnh, rồi tự mình đứng lên.

 

“ Nếu có cơ hội, ta sẽ giết ngươi.”

 

“ Sẵn sàng thôi bạn hiền, nếu có cơ hội đó thì đừng nên bỏ lỡ, tôi cũng mong rằng cô sẽ có khả năng đó. Còn bây giờ thì xin tạm biệt nhé, tôi còn có vài chuyện cần làm trước đêm sinh nhật.”

 

Lấy thêm một điếu thuốc ra và châm lửa, người này tiến về phía cửa ra vào, không quên quay lại cảnh báo Tử My.

 

“ Nghe này. Dù bây giờ là người cùng hội cùng thuyền, nhưng nếu cô phản bội tôi thì chính tay tôi sẽ giết cô y như tên bảo vệ nằm trong toilet vậy. Hãy nhớ rằng cái gì nên nói thì nói, không thì không. Là chỗ quen biết tôi không muốn cô chết đâu.”

 

Tử My run rẩy lùi lại vài bước, nhưng vẻ mặt của cô vẫn còn lưu lại chút sự phẫn nộ.

 

“ Ta thật sự căm ghét ngươi.”

 

“ Cám ơn vì điều đó –  Người này cười mỉm chi – Thế thôi nhé xin hẹn gặp cô tại buổi tiệc. Tạm biệt.”

 

Người này móc trong túi ra một cái điện thoại, nhấn gọi cho ai đó và bước nhanh ra khỏi văn phòng.

Chọn Ngày Hoàn Nguyên: Chương 8
Chọn Ngày Hoàn Nguyên: Chương 6

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!