Chọn Ngày Hoàn Nguyên: Chương 6
Chọn Ngày Hoàn Nguyên Chương 6.: Độc Thoại.
22 giờ 50 phút, ngày sáu tháng tám.
Tôi là Dương Nhật Kim Quý, bạn có thể không biết tôi, nhưng tôi luôn luôn biết bạn là ai. Không cần thiết tôi phải gặp bạn, chỉ cần một máy vi tính có internet thì cả gia phả của bạn tôi nắm trong tay. Tin không.?
Để tôi ví dụ cho bạn nhé. Thấy ứng dụng màu xanh này không.? Đây là Ghost, một ứng dụng tôi tự tạo ra đấy, nó có thể sao chép hoặc tìm bất cứ thông tin nào mà tôi muốn. Kể cả an ninh của chính phủ tôi cũng có thể xem hoặc hack được. Phải rồi, bạn cũng ở trong này nữa đấy.
Còn ứng dụng màu đỏ này là một thứ để tôi lưu trữ bí mật. Ít ai có thể hack được nó, tôi đang chờ xem có người nào hơn tôi về IT hay không.
Để tôi nói cho bạn nghe, đối với một người luôn dán mắt vào màn hình internet thì vi tính cá nhân là một vương quốc riêng, bạn muốn xâm nhập vào vương quốc đó thì bạn phải cần vé vào cổng, còn không bạn phải biết đường hầm bí mật dẫn lối. Bạn muốn vào trái phép.? Được thôi, hãy chuẩn bị chờ chết đi.
Chờ một chút, để tôi lấy cái bánh trong lò ra đã, nó đã muốn khét rồi, thật sự không thích ăn nóng chút nào, mà phải đành thôi. Cái bánh Pizza này hình như từ tối hôm qua đến giờ, không làm nóng lại thì biết đâu lại bị đau bụng. Một thành viên cấp cao chuyên lo mảng an ninh như tôi mà bị bệnh thì không biết chuyện gì xảy ra đâu. Haha.
“ Ding dong.” À đấy là tiếng chuông cửa nhà tôi, hình như là người giao hàng. Ấy mà khoan, tôi đâu có đặt hàng gì đâu kia chứ.!? Nhớ lại vài ngày gần đây, thằng này cũng có ghé qua cửa nhà tôi bấm chuông vài lần, tôi đã đưa một mảnh giấy qua khe cửa rằng “ Nhầm nhà rồi.” để đuổi hắn đi vì không muốn tiếp xúc với người lạ. Vậy mà hôm nay thằng này lại đến, chắc có ý đồ gì đây. Ơ cái điện thoại di động tôi để trên bàn ăn gần bếp đâu rồi nhỉ, không thấy điện thoại thì làm sao gọi cho bảo vệ được.!?
“ Ring Ring Ring.” Ồ thì ra tôi để nó ở sofa. Hahaha, đãng trí quá đi mất. Mà ai gọi thế nhỉ.? Cris Phillada à. Gọi mình chi vậy cà, mới có hơn 23 giờ, chưa đến giờ sinh nhật mà.! Thôi nghe máy đã.
Thằng Cris khốn kiếp. Hắn nghĩ hắn là ai mà ra lệnh cho mình vậy chứ. Hừ, tức thật. Đang yên đang lành tên này trở về, sao hắn không đi luôn đi nhờ. Biết thế mình không nghe lời Dorothy tìm tung tích của hắn đâu, còn sai bảo nữa chứ. Đồ chết tiệt, đồ khốn kiếp.
Dù gì cũng phải kiểm tra an ninh chút đã, lỡ đâu tên Cris nói thật thì không ổn chút nào, mà sao Simon không biết mà hắn lại biết vấn đề này nhỉ.?
Ấy khoan. Human and Sam là ai vậy.? Nhìn tên Human này hao hao giống Simon quá, bà con xa của anh ta à. Hack cái gì thế con nhỏ Sam khốn kiếp, Thông tin của cảnh sát thành phố, tìm cái thứ này làm gì, ăn virus cho đỡ đói này.
Simon nhìn đẹp trai không bạn tôi.? Thần tượng của tôi đấy, dù không dám gặp trực tiếp anh ta, bù lại được xếp ngang hàng trong Bát Long cũng vui rồi. Tôi thích anh ấy lắm, ga lăng, phong độ lại còn vui tính nữa. Khác hẳn với thằng Cris, khó ưa, đáng ghét, lại còn hay ta đây nữa mới ghê, Tên đó ngoài khả năng ra thì thua Simon xa lắc.
Nhìn hình thằng Khan Daman này, haha. Vừa nãy nó thắng trận đánh với người nước ngoài, nhìn oai phong thế thôi chứ nó là một tên tiểu nhân đấy. Tốt nhất đừng nên giao du với hắn.
Đây rồi đây rồi. Con bé làm cho Simon say đắm đây, Rosé. Con này ngáo cực kỳ, không biết nó có tài gì mà được làm thành viên cấp cao nhỉ.? Trừ khi nó lấy danh nghĩa là em Dorothy.
Còn người tóc ngắn, mặc bộ vest nữ này là bạn thân của tôi tên Châu Tử My. Cô là luật sư tầm cở đó nha, tính khí hơi ngang ngược chút nhưng là một người tốt ơi là tốt luôn.
Bác sĩ điên này. Cô ta có quá khứ đau buồn nên mới điên như vậy, còn buồn chuyện gì thì không ai biết cả. Có lần cô ta lấy cây kéo cắt lỗ tai bên trái của một bảo vệ nhân sự, lý do không thể nào khó hiểu hơn, dám nghe được cái tên của Dorothy. Điên lắm bạn ạ.
Haha. Bạn này, tôi vừa đọc tin trên Ghost thấy thông tin cá nhân vừa mới cập nhật về một thanh niên, vui lắm, haha. Thời đại nào mà còn bắt ma kia chứ.? Thằng này bị điên rồi, tên gì ấy nhỉ, khó đọc quá.
“ Tút tút tút.” Dorothy không bắt máy rồi, chắc đang bận bịu chuyện sinh nhật đây mà. Năm nay cô ấy ba mươi tuổi rồi nhỉ. Mình nên tặng gì cho cô ấy đây.!? Laptop được không ta, hay là thông tin mật của mấy công ty đối thủ.? Không được, nhiệm vụ của mình mà, sao làm quà sinh nhật được chứ. Thôi thì tặng laptop vậy.
Đi tắm cái đã. Mình nên chọn chiếc váy trắng ở trên giường hay chiếc váy đỏ treo trong tủ đây.? À mà mình đâu có đến buổi tiệc.
“ Cô thư ký này. Chuẩn bị cái laptop thường ngày mà đem đến buổi tiệc nhé, tôi vẫn sẽ nói chuyện với mọi người bằng cách thông qua video call.”
Trong tủ lạnh không còn gì ăn cả, làm sao vui được khi mấy người đó ăn uống no say mà mình nhìn được. Mới có 23 giờ 50 phút à, mình nên đi xuống cửa hàng tiện lợi mua vài thứ để ăn thôi.
“ Kính chào quý khách.”
Chào Chào Chào. Quen biết quái gì đâu mà chào.
Xem nào xem nào. Mì gói này, trứng này, xúc xích nữa. Cải thảo đây à, nên mua không nhỉ, bỏ đại vào giỏ đi. Ấy ấy, rượu vang của tập đoàn mình này, mà sao lại không có loại mới nhất vậy kìa, hay chưa phân phối ra thị trường.? Lấy chai này vậy, cũng được coi là mới sản xuất rồi.
Không còn thời gian rong chơi nữa rồi về thôi.
Cứ để đòn ở đây, mai cô thư ký sẽ sắp xếp, chỉ cần lấy đồ ăn và rượu để nhập tiệc thôi. Bật máy tính lên nào.
Làm cái trò gì mà lính của thằng Khan đông đủ thế kia.? Đi tập huấn à.? Camera thứ hai là của tầng hầm, Simon đi chung với Bạch Nữ ư.? Anh ta không sợ con nhỏ này giết sao, gan dạ thật. Nếu là mình thì chạy mất dép rồi..
Khan cà Cris nói chuyện gì ở bãi xe thế nhỉ.? Chỉ chỉ trỏ trỏ nhìn như bị điên. Chắc đang bàn cãi chuyện có người hăm dọa sẽ phá rối trong tiệc rồi.
Sao vẫn chưa thấy Tử My đến phòng tiệc vậy.? Mà sao cái camera ở phòng hành chính tối thui rồi.!? Mai mình chỉnh lại mới được.
Còn năm phút nữa thôi là tới giờ sinh nhật rồi. Có lẽ nên chào tạm biệt bạn tại đây thôi, bạn hiền ạ.
Sao cơ.? Haha, tôi cũng rất vui khi gặp bạn. Mà này, sao bạn không gọi gia đình đến đón bạn về đi. Đúng rồi, giờ đã khuya nên về một mình nguy hiểm lắm. Thiệt hả.? Người giao hàng lúc nãy là chú của bạn ư.? Sao không chịu nói sớm, bạn gọi cho chú ấy quay lại đón đi.
À gọi rồi à, bạn thiệt tình à, phải nói cho tôi biết để mở cửa cho bạn chứ. Nhưng không sao, bạn nói cho chú ấy biết là nên đón bạn ở tầng dưới thay vì tầng này nhé. Tai sao lại vậy ư.? À vì bạn chuẩn sắp bị tôi giết đó mà, haha. Tôi đâu có đùa đâu bạn hiền.!
Cởi trói cho bạn.? được được, nhưng giờ thế này, tôi đang suy nghĩ làm sao đem xác bạn xuống dưới mà không bị camera ghi hình lại được. À mà quên, tôi giỏi nhất là IT mà, thay gặp bạn ở “ Thế giới bên kia “ nhé. Để tôi lấy con dao rọc giấy.
-Rẹt Rẹt.