Chọn Ngày Hoàn Nguyên: Chương 5

Chọn Ngày Hoàn Nguyên Chương 5: Nữ bác sĩ như kẻ tâm thần.

 

23 giờ 45 phút, ngày sáu tháng tám.

Hầm chứa rượu, phía dưới RedLand.

 

Simon đi dọc theo hành lang, đi xuống tầng hầm chứa rượu của tập đoàn. Những chai rượu vang được xếp ngay ngắn trên kệ gỗ, được chia ra nhiều đoạn, sắp dài từ cửa ra vào đến tận cuối hành lang. 

 

Ánh sáng yếu ớt từ bóng đèn treo trên mặt tường xi-măng le lói cách nhau vài mét, không đủ chiếu sáng hết gian hầm, nhưng tạm đủ cho thấy đường đi. Thật ra phía trên trần nhà có bóng đèn trắng dài một mét, không hiểu sao nó lại không được bật sáng.

 

Tầng hầm này ngoài lưu trữ rượu còn có phòng thử rượu dành riêng cho các đối tác. Có ba gian phòng tất cả, mỗi phòng thiết kế một quầy bar mini giống hệt nhau. Simon bước vào căn phòng thứ hai, anh biết ngay sau quầy bar có một cánh cửa ẩn dẫn xuống lòng đất. 

 

Phía cuối cầu thang là một hành lang khá hẹp và tối. Tiếng la hét của ai đó vọng lại từ căn phòng cuối dãy hành lang. Simon đi vào đó, anh thấy một người phụ nữ mặc chiếc áo khoác trắng, đang dùng dao mổ rạch bụng người thanh niên khỏa thân bị trói trên giường. Máu chảy đỏ cả tấm đệm. Có vẻ như cô gái này không dùng thuốc tê nên anh này vùng vẫy điên cuồng vì đau đớn.

 

Ngồi lên chiếc ghế gỗ gần đó. Simon lấy từ túi áo một điếu Xì-gà, châm lửa rồi kéo một hơi sâu, vừa thở ra làn khói trắng, anh vừa nói.

 

“ Nhìn có vẻ đau đấy. Thằng này đắc tội gì với cô à, Bạch Nữ.!? ”

 

Cô ấy quay người nhìn lại, vết máu dính đầy trên gương mặt xinh đẹp và cặp kính tròn cô đang đeo, biểu cảm toát lên vẻ mãn nguyện nhưng nhìn rất biến thái. Đưa tay lấy chiếc khăn ở trên kệ giường. Cô tháo kính để lau sạch viết máu.

 

“ Anh đến tìm tôi có chuyện gì.? ”

 

“ Tôi muốn cô đưa tôi chiếc áo khoác dự phòng, mà tôi để ở đây ấy mà.”

 

“ Phiền anh chờ tôi một chút.”

 

Bạch Nữ quay sang người thanh niên tội nghiệp lúc nãy. Dùng kẹp xé toạc vết cắt trên bụng, rồi cô lấy kìm lục lọi tìm gì đó trong đống nội tạng của anh ta. Đau đớn, vùng vẫy, la hét đến khản cả họng nhưng không thể thoát được người phụ nữ điên loạn này. Người thanh niên không chịu nổi mà bất tỉnh. 

 

Lúc này Bạch Nữ mới chịu dừng lại. Simon chứng kiến cảnh ghê rợn này từ nãy giờ, nhìn thấy cô bạn của mình moi móc nội tạng người khác khiến anh cảm thấy buồn nôn. 

 

“ Hắn đã làm gì mà cô phải hành hạ như thế.? ”

 

“ Tên này là ăng-ten của công ty Hắc Hội.- Cô vừa nói vừa tháo găng tay y tế ra.- Hắn nói rằng rất yêu tôi và cất tình yêu ấy ở trong lòng, nên tôi muốn xem thứ tình yêu đó như nào.”

 

Cô mỉm cười nhìn Simon. Còn anh thì đứng thừ người ngơ ngác trước câu trả lời của Bạch Nữ. Simon nhăn mặt.

 

“ Trong lòng là phép ẩn dụ ám chỉ trái tim, chứ có phải bộ lòng đâu mà cô phá như thế.? ”

 

“ Ấy thế tôi nhầm à.!? ” – Cô nghiêng đầu tỏ vẻ ngây thơ.

 

“ Dù rằng hắn là nằm vùng, nhưng cô hại chết người ta rồi.”

 

Simon bước nhanh lại giường, kiểm tra sơ bộ sự sống của người thanh niên. Thấy anh ta vẫn còn thở, Simon liền hối thúc Bạch Nữ.

 

“ Còn sống. Mau mau cứu lấy hắn đi.”

 

“ Anh bình tĩnh nào. Hắn không chết được đâu, tôi chỉ xem thôi chứ không cắt xén gì cả, chỉ cần may lại là xong.”

 

Bạch Nữ lấy ra bộ kim chỉ y tế trong tủ kính treo trên tường, khâu vết mổ cho người thanh niên, động tác rất nhanh và chuẩn xác. Đối với một bác sĩ tài năng thiên bẩm như cô thì chuyện may vết thương chỉ là chuyện nhỏ. Chưa đầy năm phút đã khâu hơn nửa vết mổ. Thấy vậy, Simon bắt chuyện để cho thời gian không trôi qua tẻ nhạt.

 

“ Tay nghề cao đấy, nhưng độ điên khùng, biến thái vẫn không giảm chút nào. Thật sự tôi thấy thương tiếc cho những người theo đuổi cô đấy, Bạch Nữ ạ. ”

 

“ Anh có khen hay chê tôi thì cũng không có ích gì cho anh sau này đâu.” – Bạch Nữ cười mỉm.

 

“ Đừng có hiểu lầm với cái suy nghĩ quái đản của cô, dù tôi không chắc đó là suy nghĩ gì. Nhưng cô hãy nhanh lên chút nữa, vì buổi tiệc sắp bắt đầu rồi.”

 

Bạch Nữ nhìn đồng hồ trên tay, đã 23 giờ 52 phút. Song cô vẫn thong thả làm công việc của mình. Cô nói.

 

“ Chỉ cần rửa mặt và thay áo khoác khác thôi, sẽ nhanh mà. Hôm nay người đó có dự không.? ”

 

“ Người đó.? Ai cơ.? ” Simon nghiêng đầu hỏi.

 

“ Cris Phillada ấy.”

 

“ Tôi cũng không biết – Anh nhún vai – Chắc có mà, dù gì hắn cũng đi ẩn tích hai năm rồi, giờ quay lại thì cũng phải ra mắt bạn bè chứ.”

 

“ Anh ta từng bảo là sẽ rút khỏi tập đoàn mà nhỉ.”

 

“ Đúng vậy. Có lẽ vì cái chết của cô người yêu nên đau lòng mà từ bỏ tất cả.”

 

“ Thế tại sao anh ta lại quay về.? ”

 

“ Làm sao tôi biết được kia chứ.”

 

Vừa lúc Bạch Nữ đã khâu xong vết mổ. Cô lau tay bằng chiếc khăn lau kính lúc nãy, đi về phía tủ áo gần bàn vi tính ở góc phòng, lấy một cái áo khoác bác sĩ màu trắng để thay cái đang dính máu trên người. Sẵn tiện, lấy luôn chiếc áo của Simon, ném về phía anh chàng. Song, vừa thay áo cô vừa hỏi Simon.

 

“ Thế anh và Rosé thế nào rồi. Đã ước hẹn, vậy khi nào mới tổ chức hôn lễ.!? ”

 

Nghe Bạch Nữ hỏi. Simon vứt điếu thuốc xuống đất, dùng chân dập tắt lửa, nhìn Bạch Nữ và đáp.

 

“ Năm sau.! Cô ấy lên hết kế hoạch cho mọi thứ. Nào là đi biển, đi núi. Nào là Việt Nam quê hương hay Nhật Bản xinh đẹp. Nghe quá ư là rắc rối, nên tôi đã để cô ấy quyết định tất cả.”

 

“ Haha – Bạch Nữ ôm bụng cười lớn – Một người như anh mà phó mặc cho Rosé lên kế hoạch à.? Anh đang trêu cô ấy hay sao vậy.!? ”

 

“ Có gì đáng cười chứ.- Anh nheo mắt – Tôi chỉ không muốn cô ấy phát điên lên thôi.”

 

“ Phát điên.? Phát điên thế nào.? ”

 

“ Tôi không biết. Dạo gần đây cô ấy cứ hay cáu gắt với tôi, có lúc chỉ chuyện đi ra ngoài ăn thôi thì cô ấy đã lườm tôi như muốn giết chết tại chỗ vậy.”

 

Bạch Nữ đưa tay chống cằm, suy nghĩ vu vơ gì đó, rồi cười với Simon.

 

“ Quả thật. Suy nghĩ của phụ nữ anh không hiểu đâu.”

 

“ Hiểu cái gì cơ.? ”- Anh cau mày.

 

“ Tôi không rỗi mà ngồi giải thích cho anh. Sau này anh sẽ tự hiểu.”

 

“ Thiệt tình.- Simon lắc đầu – Thế cô đã chuẩn bị thứ gì tặng cho chị Dorothy rồi.? ”

 

“ Tình cảm của tôi.” – Bạch Nữ trả lời không chút do dự.

 

“ Kẻ điên như cô mà cũng có tình cảm nữa hả.”

 

Bỗng nhiên Bạch Nữ xoay qua nhìn Simon bằng ánh mắt đầy căm thù, khiến cho anh chàng phải rùng mình khi nhìn sâu vào đôi mắt ấy. Không phải Simon sợ cô ta này sẽ giết mình, cô không hề có khả năng đó. Nhưng với tư cách là một bác sĩ, sự am hiểu về thuốc lẫn độc dược thì không ai bằng Bạch Nữ. Lỡ đâu cổ cho anh ngửi mùi gì đó và bất động thôi, thì có lẽ bản thân anh sẽ như người thanh niên nằm đằng kia, bị hành hạ dã man. Nghĩ đến thế thôi là đã khiếp đảm rồi.

 

“ X.xin lỗi. Tôi đùa thôi.”

 

Cảm xúc của Bạch Nữ trở lại bình thường, cứ như là quay 180 độ vậy. Nhìn Simon cô khẽ cười.

 

“ Đùa thôi đùa thôi. Tôi đã mua quà và đưa nó cho Dorothy từ trước rồi. Giờ thì hãy đến phòng tiệc nào. Đến giờ rồi đấy.”

Chọn Ngày Hoàn Nguyên: Chương 6
Chọn Ngày Hoàn Nguyên: Chương 4

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!