Chọn Ngày Hoàn Nguyên.: Chương 14

Chương 14.: Nghi Phạm lớn nhất.

 

“ Hết cách thôi – Simon gãi đầu – Nhưng không hẳn là tôi tin cô là hung thủ đâu, một người chỉ biết cắm đầu vào vi tính như cô thì làm sao có lý do giết chị chủ được. Mặc dù vậy cô hãy thành thật mà nói với tôi. Cô đã làm gì, ở đâu khi buổi tiệc bắt đầu.? ”

 

“ Tôi vẫn ở nhà riêng của mình và không hề ra ngoài.” Kim Quý trả lời mà chẳng cần suy nghĩ.

 

Bản tính của Kim Quý trầm lặng, luôn trả lời ngắn gọn ít dài dòng, chỉ những người lãnh đạo cấp cao mới nhìn thấy cô bằng nhiều cách quái gở như vi tính, điện thoại, có khi cô ấy quan sát mọi người bằng camera và nói chuyện với họ bằng tin nhắn. 

 

Dù có nói lắm Bạch Nữ cũng chỉ trả lời được vài câu là sẽ dừng ngay cuộc trò chuyện.

 

“ Trả lời rõ ràng chút đi chứ – Simon gõ mấy cái vào màn hình – Tôi hỏi cô một câu dài như thế vậy mà cô đáp lại cụt ngủn thế à.”

 

“ Tôi đang trả lời đúng câu hỏi đó thôi.”

 

“ Được rồi được rồi, ai có thể làm chứng cho cô hay không.? ”

 

“ Có.. À mà không, không có ai bên cạnh tôi từ sáng cho tới giờ.”

 

Đột nhiên Kim Quý ấp úng, vấn đề này làm cho Simon chú ý, anh thầm nghĩ sẽ ghim lại điều này để chút nữa tra hỏi vào phút chót.

 

“ Thế có hay không.? ”

 

“ Không.”

 

“ Vậy cô đã làm gì trong khoản thời gian đó.? ”

 

“ Tôi vẫn trong nhà thôi – Kim Quý chợt nghiên đầu, lộ cả mũi – À mà, tôi có đi mua đồ ở cửa hàng tiện lợi ở dưới nhà.”

 

“ Thật như vậy à.!? ” Simon hằn giọng gặng hỏi.

 

“ Anh có hỏi tự tìm hiệu mà.”

 

“ Gọi đi.” Simon nhìn qua Cris đang đứng nhìn mình.

 

Cris gật đầu đồng ý trước sự nhờ vả của Simon, đáng ra anh không muốn giúp đỡ hoặc phải nghe lời cái tên được xem là ‘ Cánh tay trái ’ của tổ chức, nhưng khoảnh khắc dầu sôi lửa bỏng như thế này thì không còn cách nào khác.

 

Cris lấy điện thoại gọi cho một nhân viên cấp dưới của mình.

 

“ Alo, các người hãy đi đến tiệm cửa hàng tiện lợi ở quận P, xem toàn bộ camera ở đấy và đem về tập đoàn cho tôi.”

 

Nói xong, anh cất điện thoại lại vào túi quần.

 

“ Tôi đã điều vài người đi đến đó kiểm tra rồi, chút nữa sẽ có câu trả lời.”

 

“ Cám ơn rất nhiều.” Simon gật đầu cảm kích.

 

“ Cặp đôi luôn đối đầu với nhau, giờ lại hợp tác đầy ăn ý nhỉ.!? ” Kim Quý nói giọng chế nhạo.

 

Quả thật là vậy, từ trước đến giờ Cris và Simon lúc nào cũng cạnh tranh gây gắt với nhau từ mọi vấn đề lớn nhỏ, Cris rất nghiêm túc nên không thể chịu nổi cái tính cà rỡn của Simon, với lại họ luôn đấu đá nhau ở mảng kiếm lợi nhuận cho tổ chức. 

 

Simon phụ trách công việc buôn bán vũ khí, lợi nhuận anh đem về chiếm 40 phần trăm, còn Cris được phân công quản lý bộ phận rửa tiền, nhờ anh mà phần trăm cổ phiếu của tập đoàn tăng ngang bằng anh bạn của mình kiếm được.

 

Hai người họ cạnh tranh đến độ có lần phải choảng nhau, chuyện đó xảy ra hơn bốn năm trước, đấy là lần Cris với Simon được Dorothy phái đi nước Bỉ để gặp gỡ một đối tác quan trọng, nào ngờ Simon đã chọc tức ông ta bởi lão cố tình tỏ ra hống hách và xem thường hai anh, thế nên Simon quyết định cướp lấy bộ tóc giả mà lão ta đang đội, quăng xuống hồ bơi. 

 

Chính vì điều này cho nên Cris đã càu nhàu cũng như lớn tiếng lên lớp, nhưng Simon không những không chịu hối cải mà lại còn khiêu khích, không thể kiềm chế bản thân, Cris lên cơn điên, liền vung nắm đấm vào mặt cậu bạn. Simon cũng không hề nhẫn nhịn, sẵn đà đánh luôn.

 

Cả hai người đánh đấm nhau cả tiếng đồng hồ mà không phân thắng bại, đến khi thấm mệt mới chịu dừng tay. Sự kiện lần đó chính Dorothy phải từ nhà bay tới Bỉ để trị tội hai anh chàng máu điên.

 

Nhờ cột mốc lịch sử đó mà người ta phỏng đoán rằng Simon và Cris căm thù lẫn nhau, điếu đó có phải thật hay không thì chả ai biết được, Kim Quý cũng đinh ninh điều này nên mới hỏi như thế, nhưng bây giờ nhìn họ hỗ trợ lẫn nhau như thế thì có lẽ lời đồn đoán đã sai.

 

“ Hai người chúng tôi ăn ý khiến cô không vui à.? ” Cris trả lời đầy cộc cằn. 

 

Kim Quý đảo mắt nhìn đi hướng khác, im lặng không nói thêm lời nào, thái độ dửng dưng đó làm Cris khó chịu. Thấy vậy, Simon liền chen ngang, tiếp tục cuộc tra hỏi.

 

“ Cãi nhau không có kiếm được tiền đâu – Anh thở dài – hãy thôi đi và trả lời câu hỏi của tôi này. Cô vẫn quan sát camera thường xuyên chứ.? ”

 

“ Tất nhiên, ngoại trừ việc đi vệ sinh hay mua đồ thì tôi luôn nhìn vào màn hình quan sát.”

 

“ Thế cô có thấy ai hoặc điều gì khả nghi không.? ”

 

“ Điều khả nghi à..- Kim Quý nhắm mắt suy nghĩ một hồi rồi nói- Đúng rồi, camera ở phòng hành chính đã tắt, tôi không biết tại sao nhưng chỉ duy nhất cái đó bị.”

 

“ Camera ở phòng hành chính à.” Simon đưa tay chống cằm suy nghĩ.

 

Đại sảnh tổ chức buổi tiệc cách phòng riêng của Dorothy và phòng hành chính ba dãy hành lang, phòng hành chính nằm cuối cùng phía trong bên phải, hướng ngược lại là đường dẫn đến toilet nam, nữ. Ở đó chỉ lắp đặt duy nhất một chiếc camera an ninh bốn chiều, nếu nó không còn hoạt động nữa thì chẳng còn chiếc camera nào xung quanh.

 

“ Có thể cái camera đã bị ai đó cố tình phá hư, nhưng là ai mới được chứ.!? ” Simon tự hỏi mình.

 

Khan cũng thử tự suy nghĩ, mặc dù trí não không thể hoạt động nhiều. 

 

“ Nhưng biết đâu chỉ là sự trùng hợp thì sao.”

 

“ Không thể nào đâu – Cris vỗ vai khan, ôn tồn giải thích – Bình thường không có gì nhưng đến ngày chị chủ xảy ra chuyện thì nó lại tắt, vì thế không có chuyện trùng hợp quái đản như vậy được. Vả lại, tất cả camera của tòa nhà đều hoạt động bình thường kia mà, cho nên Simon mới nói là ai đó cố tình làm hư. Anh hiểu rồi chứ.? ”

 

“ Ra vậy.” Khan gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

 

“ Thế anh còn muốn hỏi gì nữa không.? ” Kim Quý gắt gỏng hỏi.

 

Tiếng nói của Kim Quý làm tan biến mọi suy nghĩ trong đầu Simon, anh hơi giật mình khi trở về thực tại.

 

“ Ngoài chuyện đó ra, cô còn thấy gì nữa không.”

 

“ Không.” Kim Quý dứt khoát nói

 

Suy nghĩ một hồi, Simon quyết định hỏi luôn vấn đề anh ghim lúc nãy.

 

“ Tôi có cảm giác rằng cô đang che giấu điều gì đó thì phải.”

 

Ánh mắt Kim quý nhìn vô định, hành động của cô như vậy khiến những lời Simon nói chắc chắn trúng tim đen, nhân cơ hội này, Simon hỏi tới tấp.

 

“ Sau vậy, cô thật sự đang che giấu chuyện gì đó thật à.? Sao không trả lời tôi.? Có chuyện gì mà cô không thể nói ra kia chứ.? Hay chính cô là người đã giết chết chị chủ.? ”

 

“ Anh thôi đi – Kim Quý tức điên, cô hét lớn – Tôi không có gì để nói với anh hết, đừng có ở đó mà ra lệnh cho tôi. Hãy im đi, đồ chết tiệt, đồ khốn kiếp, biến chỗ khác đi.”

 

Tất cả mọi người đứng yên nhìn vào màn hình vi tính. Không ai có thể tin rằng Kim Quý lại tỏ thái độ điên tiết như thế, một phần nào đó họ đã nghi ngờ chính cô đã ra tay hạ độc Dorothy.

Đột nhiên Tử My ngồi huỵch xuống đất, cô hoảng hốt đưa tay lên tự bịt miệng mình, ráng rặn từng chữ.

 

“K- không lẽ.. Cô lại giết người nữa..sao..? ”

Chọn Ngày Hoàn Nguyên Chương 15
Chọn Ngày Hoàn Nguyên Chương 13

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!