Chọn Ngày Hoàn Nguyên Chương 13

Chương 13. Ngoại Phạm.

 

“ Nhưng ai giết mới được chứ.? ” Kim Quý lên tiếng thông qua vi tính.

 

Rít một hơi thuốc rồi thở ra đầy khói trắng, Simon ngước nhìn từng người một.

 

“ Bất cứ ai.! Bây giờ hãy nói xem, từ lúc vào RedLand cho đến khi buổi tiệc bắt đầu, các người đã làm gì và ở đâu.!? ”

 

Lời nói của Simon khiến ai cùng ngờ vực nhìn nhau, mặc dù họ không muốn phải nghi ngờ lẫn nhau nhưng một khi Simon đã phán thì không bao giờ sai, cộng thêm sự đồng tình của Cris thì chắc chắn là sự thật. Hai bộ não thông minh nhất tập đoàn luôn đối nghịch, giờ đang chung một suy nghĩ.

 

“ Vậy giờ bắt đầu từ Tử My trước nhé.” Simon bước lên, đi về hướng Tử My.

 

Cảm nhận được một nỗi bất an đang đến, Tử My tỏ ra run sợ khi đứng đối diện Simon, cô lắp bắp nói.

 

“ A-anh nghi ngờ tôi sao.? Tôi làm sao có khả năng giết Dorothy được chứ.”

 

“ Như Bạch Nữ đã nói, chỉ có cấp lãnh đạo chúng ta mới có thể tiếp cận chị chủ dễ dàng, với lại tôi nghe nói cô rất thành thạo môn Karatedo nhỉ.”

 

“ N-nhưng tôi đâu có lý do giết chị ấy chứ.”

 

“ Vậy nên cô hãy nói thời gian từ lúc vào RedLand cho đến bây giờ, nếu hợp lý thì cô sẽ thoát khỏi diện tình nghi.”

 

Simon bắt đầu quan sát từng hành động, cử chỉ lẫn phản ứng của Tử My, một hành động cần thiết khi điều tra, ấy vậy mà anh lại không thích một chút nào, chả hay ho gì khi phải lấy khẩu cung và nghi ngờ bạn bè của mình, nhưng đây là điều bắt buộc phải làm ngay lúc này. Chính Simon cũng sẽ làm theo y như vậy, thế cho nên không ai có thể phàn nàn khi bản thân mình bị hoài nghi.

 

Ánh mắt Simon nheo lại vì tức giận lẫn khó chịu bởi tình trạng hiện giờ. Tử My nhìn thấy được điều đó, cô thầm nghĩ nếu cứ ấp a ấp úng chỉ làm mọi chuyện thêm rối hơn mà thôi, nên cô thở dài một hơi để lấy lại bình tỉnh.

 

“ Được rồi, tôi sẽ nói hết những gì mà anh muốn biết. Bây giờ là thời gian vào RedLad đúng không, tôi công ty luật đến đây vào lúc 23 giờ 50 phút, lúc đó tôi có gặp được Cris và Khan đang đi ở hành lang lên đại sảnh, nên tôi đã cùng họ đi chung.”

 

“ Có thật như vậy không.? ” – Simon quay mặt lại phía Cris đứng hỏi.

 

Cris khẽ gật đầu xác nhận điều Tử My vừa nói.

“ Đúng vậy, tôi và Khan đã gặp cô ấy ở hành lang vào tầm thời gian đó.”

 

“ Thật vậy à..” 

 

Simon nhắm tịt mắt, đưa tay lên bệ cổ để bẻ khớp, song anh lại bắt đầu hỏi khẩu cung cô bạn.

 

“ Vậy từ khi vào phòng tiệc, cô có thấy ai hoặc điều gì khác lạ không.? ”

 

“ Ai kỳ lạ thì tôi không chú ý, nhưng có một chuyện tôi có hơi thắc mắc.”

 

“ Chuyện lạ.? – Simon tròn mắt – Là chuyện gì.? ”

 

“ Sau khi chúng ta trao những món quà của mình cho cô thư ký riêng của chị chủ, tôi có đi toilet và bắt gặp cô ta vào phòng Dorothy, định rằng ghé thăm nhưng cửa đã khóa và không hề nghe thấy động tĩnh gì ở trong phòng.”

 

Khan nghe thấy Tử My lại nói chuyện ngớ ngẩn hồi nãy ra dù đã được anh và Cris đã giải thích, cảm thấy có chút bực bội, Khan la lớn.

 

“ Hãy dẹp cái chuyện vớ vẩn này của cô đi, đây không phải lúc nói ra những điều vô nghĩ ấy đâu, chẳng phải tôi và Cris đã nói với cô rằng những căn phòng ở đây đều được dùng cửa cách âm rồi còn gì.”

 

“ Thôi đi Khan – Simon hằng giọng – Tôi đang hỏi cô ấy, anh cứ đứng đó và đừng xen vào.”

 

Bị Simon nói nặng, Khan nghiến răng cố gắng không cải lại, nếu là ngày thường thì anh đã nói bật lại rồi.

 

Mặc dù nhắc nhở Khan im lặng, nhưng điều anh ta nói không phải là không đúng, đa số các căn phòng trong RedLand toàn dùng cửa cách âm, vì thế từ bên ngoài sẽ khó có thể nghe được tiếng động bên trong. 

 

“ Cô đã đi toilet à, một mình hay có ai đi chung.? Và trong bao lâu.? ” Simon tiếp tục hỏi.

 

“ Chuyện đó mà anh cũng muốn biết à.. – Tử My hơi đỏ mặt – Chỉ mình tôi thôi được chứ, tôi đi vào toilet rồi trở về chỉ vỏn vẹn 15 phút. Thật không hiểu anh hỏi mấy chuyện kì cục này làm cái gì.”

 

Simon quay qua nhìn Bạch Nữ, dường như muốn nhờ cô ấy nói điều gì đó.

 

Hiểu được ý của cậu bạn, Bạch Nữ gật đầu và lên tiếng.

 

“ Như chúng ta đã biết, chị chủ đã bị dính chất độc Cyanide dẫn đến cái chết, loại độc này sẽ khiến nạn nhân tử vong tầm 15 đến 30 phút. Xác của chị chủ đã tái nhạt nhưng cơ thể vẫn còn khá ấm và chưa có dấu hiệu co cứng, cho nên chị chủ chỉ vừa mới chết cách đây chưa đầy một tiếng.”

 

Sau khi giải thích nguyên nhân và thời gian tử vong của Dorothy xong, Bạch Nữ đi lại bật thềm sân khấu, ngồi cạnh cái xác. Từ từ vuốt nhẹ khuôn mặt chị chủ, cô khẽ mỉm cười, nước mắt ứa tràn mi. Cô thì thầm.

 

“ Một cô gái tội nghiệp, không biết sau này rồi sẽ ra sao khi không có cô ấy bên cạnh đây.”

 

Tất cả mọi người đều im lặng, ngậm ngùi cúi đầu khi nghe những câu nói ấy. Cố nén cơn đau vào lòng, Simon tiếp tục việc lấy lời khai của Tử My.

 

“ Nghe thấy rồi chứ. Đó là lý do vì sao tôi mới hỏi những câu như vậy. Còn bây giờ, theo như lời cô nói thì không có ai làm chứng khi cô đi toilet cả, cô vẫn còn ở trong diện tình nghi. Câu hỏi cuối cùng, nếu cô không phải hung thủ, thì cô nghi ngờ ai nhất trong sáu người chúng ta.!? ”

 

Tử My nhíu mày suy nghĩ, tuy bản thân là một luật sư chính hiệu, luôn phải hoài nghi tất cả mọi thứ chứng cớ lẫn tội phạm, cũng như tìm hiểu và phán xét tội ác theo pháp luật. Nhưng xen kẽ cũng phải tin tưởng và đặt niềm tin vào thân chủ và quan tòa. 

 

Chính vì thế nên cô không thể nào sơ suất khi kết án ai đó mà không có chứng cớ hoặc nguyên nhân. Khi Simon hỏi mình về vấn đề nan giải thế này, cô thầm nghĩ mình phải chắc chắn câu trả lời mới đáp lại.

 

“ Tôi nghi ngờ một người, nhưng chưa thể khẳng định nên tôi xin tạm thời không nói tên người ấy lúc này.”

 

“ Được thôi – Simon quẹt mũi – Chút nữa tôi sẽ hỏi lại cô, khi nào cô sẵn sàng.”

 

Vừa dứt lời. Simon bước lại chiếc xe đẩy vi tính của Kim Quý, anh ngồi xuống nhìn vào màn hình. Vẫn chỉ có đôi mắt hiện ra, từ đó đến giờ Kim Quý rất ít để camera chiếu hết khuôn mặt của mình, cho nên Simon không lấy làm ngạc nhiên, anh liếm môi rồi hỏi.

 

“ Bây giờ cô cảm thấy thế nào, có được không khi cô là người tiếp theo tôi lấy khẩu cung.!? ”

 

“ Nếu bây giờ tôi từ chối cũng đâu có được nhỉ.” Kim Quý cau mày trả lời.

 

“ Cô có vẻ hiểu chuyện đấy.”

 

“ Nhưng phiền anh giải thích cho tôi câu hỏi này, tôi không có mặt ở RedLand thì tại sao tôi vẫn ở trong diện tình nghi.? ”

 

“ Cô là nghi can lớn nhất đấy chứ, chính vì cô không có mặt ở đây nên tôi chẳng thể nào tin vào bằng cớ ngoại phạm, bởi vì cô thời gian hành động hơn bất kì ai, chưa kể cô là người nắm giữ toàn bộ mạng an ninh toàn RedLand.”

“ Nghe có vẻ bất lợi cho tôi quá nhỉ.” 

 

“ Hết cách thôi – Simon gãi đầu – Nhưng không hẳn là tôi tin cô là hung thủ đâu, một người chỉ biết cắm đầu vào vi tính như cô thì làm sao có lý do giết chị chủ được. Mặc dù vậy, cô hãy thành thật mà nói với tôi. Cô đã làm gì, ở đâu khi buổi tiệc bắt đầu.? ”

Chọn Ngày Hoàn Nguyên.: Chương 14
Chọn Ngày Hoàn Nguyên: Chương 12

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!