Tsuki ga Michibiku Isekai Douchuu Chương 110
Tsuki ga Michibiku Isekai Douchuu Chương 110(Chapter 110) : kỳ nghỉ hè ~ phần 2 ~ buổi phóng vấn nhập cư cuối cùng
Dịch giả : Mon
Asora. Thị trấn sương mù.
Vị trí không xác định. Một nơi mà không ai biết rõ một cách chi tiết. Ngay cả chủ nhân của nơi này, Misumi Makoto, cũng không thể hiểu được nó hoàn toàn.
Hiện tại có một số chủng tộc từ vùng đất hoang đã di chuyển đến đó và cư trú. Họ đang xây dựng một thị trấn theo yêu cầu của chủ nhân họ. Nơi này không được sử dụng để ở như mục đích ban đầu của họ.
Nhưng với kích thước của Asora, số lượng cư dân là quá thấp. Nếu đếm tất cả các cư dân đang ở đây thì cũng khó có thể đạt mốc một nghìn. Lý do cho việc này rất nhiều nhưng chủ yếu thì chỉ có hai. Họ phải phù hợp với điều kiện của Makoto và phải được sự chấp nhận của những thuộc cấp của cậu ấy.Họ cũng sẽ phải chấp nhận không được rời đi.
Makoto đã đánh giá rằng điều đó sẽ không gây ra nhiều vấn đề trong việc gia tăng dân cư và cử người mời các chủng tộc ở trung tâm vùng đất hoang này, nhưng … không có báo cáo nào yêu cầu cho phép nhập cư tới tay Makoto. Có một số chủng tộc thích hợp, nhưng cho đến bây giờ vẫn không có ai tới.
Gần đây, Makoto khá bận rộn trong các hoạt động của cậu tại Thị trấn Học viện, vì vậy Ema rất quan tâm đến tình hình hiện tại của cậu, cô cân nhắc và tạm dừng các báo cáo ở một mức độ nhất định cho đến khi cô nhận được câu trả lời rõ ràng từ các nhóm khác để ngăn chặn bất kỳ vấn đề nào có thể sảy ra. Cô thư ký Ema sắp xếp tất cả các loại báo cáo và tóm tắt chúng trước khi báo cáo cho Makoto và những cấp trên của cô. Ema hiểu rằng họ không có đủ người, do đó, việc gửi ngay từng báo cáo đơn lẻ sẽ chỉ gây rắc rối cho cậu chủ của cô.
Đây cũng là một lý do giải thích vì sao chưa có báo cáo về các chủng tộc muốn được sống ở Asora.Sau khi cho họ một lời xin lỗi, cô yêu cầu họ làm một cuộc phỏng vấn khác khi Makoto có chút thời gian quay lại Asora,đó là những gì cô ấy nghĩ.
Khi Makoto có thời gian, có nghĩa là hôm nay khi các hoạt động của Thị trấn Học viện vào kỳ nghỉ hè (một từ Ema không quen), thời gian của cậu ở Asora tăng lên. Hơn nữa, cậu ấy đang luyện tập và có những lúc cậu ấy ở đó cả ngày. Đây là cơ hội tốt nhất. Ema nói với Makoto về các bộ tộc đã xin được gia nhập, và nói với cậu thời gian của cuộc phỏng vấn. Đây là tất cả các trường hợp đã nhận được thông qua của Tomoe, Mio và Shiki. Tiếp theo, chỉ cần Makoto gật đầu và việc gia nhập của họ sẽ được chấp nhận. Tổng cộng, ba yêu cầu.
Mặc dù cô ấy đã giữ lại các báo cáo trong một thời gian dài, ba trường hợp không phải là nhiều. Nhưng đó không phải là vì chuyển đến Asora không hấp dẫn. Trên thực tế, đã có rất nhiều đơn xin được gia nhập Asora,tất cả họ thực sự mong muốn được gia nhập nhưng hầu hết đều không đủ quyết tâm và bỏ cuộc giữa chừng.
Asora đang muốn thu hút các mạo hiểm giả cũng như quan sát họ. Đây là điều mà Makoto đề nghị và Tomoe chấp nhận, nhưng vì hành động này, các chủng tộc sống ở lối vào của hoang mạc đã không còn mong muốn gia nhập nữa.
Có lẽ vì họ phải chiến đấu với hyumans rất nhiều; Những loài thú,bán nhân và cả quái vật sống ở đó đều có sự thù địch bất thường đối với hyumans. Do đó, chỉ bằng cách nghĩ rằng những mạo hiểm giả đang ở trong Asora – cho dù đó là ở một nơi cô lập – họ không muốn gia nhập. Họ là những chủng tộc ngẫu nhiên có sự thù địch mạnh mẽ, nên Ema không nghĩ nhiều về nó. Bởi vì tốt hơn là không trồng hạt giống mà có thể mang lại vấn đề sau này. Trong giai đoạn đầu, lời mời được mang đến cho họ, nhưng tất cả đều bị từ chối.
Việc khám phá các vùng đất sâu bên trong hoang mạc rất kén người, vì vậy sự thù địch đối với các hyumans thường ít hơn. Số lượng hyumans được coi là mạnh mẽ là rất ít, và trên hết các chủng tộc sống ở đó thường có quan niệm “kẻ mạnh ăn yếu”.
Và như vậy, những yêu cầu gia nhập phần lớn là từ các chủng tộc ở các khu vực này. Forest Onis có thể được gọi là một trường hợp cực kỳ hiếm. À, tình hình hiện tại là họ đang bị ép tham gia một khóa đào tạo Spartan, điều này thậm chí còn khiến cho cả Lizards Pale trở nên nhợt nhạt và nó cũng không phải là một sự thay đổi hoàn toàn.
Từ giai đoạn này, những thân tín của Makoto, bắt đầu cùng nhau lựa chọn. Điều thường được điều tra là những thứ như chế độ ăn uống của chủng tộc, điều kiện sống, khả năng đặc biệt, v.v. Tùy thuộc vào người đánh giá, cách họ thực hiện lựa chọn là khác nhau. Mio là kỳ quái và bản năng nhất; Tomoe cẩn thận và tuyển chọn tốt; Shiki nhấn mạnh khả năng và lựa chọn một cách an toàn. Tóm lại, Mio chỉ đồng ý ở một mức độ nào đó, vượt qua giai đoạn cầu kỳ, và có khả năng lên đến mức tối thiểu; là cách họ vượt qua lựa chọn. Nó cực kỳ khắc nghiệt.
Sau đó, chúng tôi nói chuyện về việc gia nhập với chủng tộc đó.
Ngay cả khi cả ba đều chấp thuận, thì vẫn có khả năng họ sẽ từ chối, nên… thật khó để chuyển sang giai đoạn cuối cùng. Đây là một trong những lý do khiến dân số Asora không tăng. Nó không giống như bất cứ ai cũng tốt, và những người điều tra biết điều đó. Đó phải là một chủng tộc có thể hòa hợp, hoặc không mang lại vấn đề gì trong tương lai. Không có gì đảm bảo rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra sau khi họ nhập cư vào Asora.
Lần này, ba ứng cử viên mà Ema lựa chọn hoàn toàn dựa trên kinh nghiệm của chính cô. Họ là những chủng tộc mà cô có thể trông đợi được. Ngoài ra còn có xác suất của một số vấn đề, nhưng có khả năng là một trong ba trong sẽ nhập cư. Bản thân cô ấy không tham gia vào các cuộc điều tra nên cô ấy chỉ biết các chủng tộc khác nhau từ các tài liệu viết về chúng đó là cách cô ấy đánh giá chúng.
Khi quá trình nhập cư bắt đầu, cô sẽ trở nên bận rộn trở lại, nhưng đối với Ema bận rộn chính là hạnh phúc. Asora giờ đây sẽ đông đúc hơn. Từ mọi chủng tộc, trẻ em được sinh ra và có một số thay đổi nhỏ trong Asora, nhưng như mong đợi, nó không thể so sánh với sự thay đổi mà sự gia nhập của một chủng tộc mới sẽ mang lại.
“Xin phép ạ”
“Ah, Ema. Chào buổi sáng. Hôm nay chúng ta sẽ phỏng vấn phải không? Khi nào thì bắt đầu? ”
“Chào buổi sáng. Đại diện của họ đã được mời đến đây. Nếu Makoto-sama thấy thích hợp em sẽ cho bắt đầu ngay ”(Ema)
Makoto nói một cách ngắn gọn, dứt khoát và Ema đáp lại bằng một nụ cười. Cậu ấy luôn nói chuyện một cách lịch sự như vậy, vì vậy có một thời gian cô ấy đã yêu cầu Makoto thể hiện mình như một chúa tể và cậu đã đồng ý .Tuy nhiên cách nói chuyện của cậu vẫn giống như bạn bè nói chuyện hơn. Đó là cách cậu nói chuyện . Không biết tại sao nhưng điều đó khiến cô hạnh phúc.
“Eh? Chúng ta còn phải tiếp họ. Hãy gọi họ vào ~ ”(Makoto)
“Makoto-sama. Chúng ta là những người đã đề nghị về việc nhập cư, nhưng họ cũng mong muốn điều đó và đó là lý do tại sao đại diện của họ đã tới đây. Vì vậy, đây là mục tiêu duy nhất khi mà họ đến với chúng ta”(Ema)
Đối với Ema, Makoto là Đấng cứu thế của gia đình cô,Orc cao nguyên .Cậu đã mời họ đến một thế giới thịnh vượng và tráng lệ điều khiến cô coi cậu như một sự hiện diện Chúa trời. Ngay cả khi đôi lúc lời nói , hành vi và thái độ lập trường không khiên định và rõ ràng của cậu không cuốn hút Ema và khi Makoto giải thích cho cô rằng đó là cách cậu được nuôi dưỡng và điều đó rất khó để thay đổi, Ema hiểu nhưng cô không thể chấp nhận nó. Cô thậm chí còn nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu Makoto có một chút kiêu căng. Những điều đó gần như bất khả thi đối với cậu.
“Ema, em hơi đáng sợ đấy.Họ đã ở đây rồi huh. Komoe có đào tạo họ không? ”(Makoto)
“Không. Họ đến đây nhờ khóa đào tạo tạo của Komoe-sama ”(Ema)
“Vậy là Komoe-chan thậm chí có thể làm điều đó. Mặc dù Shiki cuối cùng đã có thể làm điều đó cách đây không lâu. Tôi cảm thấy như anh ta có thể bị trầm cảm một lần nữa ”(Makoto)
“Dù sao thì cô ấy cũng giống như con của Tomoe-sama. Vậy thì, hãy chuyển sang một phòng khác ”(Ema)
“được rồi. Có ba ứng cử viên phải không? Cô có thể cho tôi xem tài liệu không? ”(Makoto)
“Vâng, đây. Xin ngài hãy xem trong khi chúng ta di chyển đến đó ”(Ema)
Ema đưa cho Makoto những tài liệu cô đem theo. Mở cửa, cô nhắc Makoto và bắt đầu đi trước mặt anh để dẫn anh vào phòng. Ema đi bên trái Makoto trong một khoảng thời gian cố định.Thật yên lặng. Trong hành lang, tiếng ồn duy nhất là âm thanh của giấy tờ được lật trong khi Makoto đang đi. Ở nơi phòng của Makoto, ngay cả khi Asora yên bình, vẫn có một lượng an ninh hợp lý được thiết lập trong khu vực đó. Trong một ngày như ngày hôm nay, nơi họ biết trước rằng Makoto sẽ di chuyển rất nhiều, họ trốn tránh và giấu sự hiện diện của bản thân. Makoto không thực sự quan tâm đến nó nhiều đến vậy, vì vậy, anh ta nghĩ rằng ‘có rất ít người ở đây ~’.
“Heh ~. Lần này có các tộc yêu cầu nhập cư có dân số khá đông. Nếu tất cả họ cùng tới đây, chúng ta sẽ có dân cư vượt qua hàng nghìn. Hmm thật không ngờ có một chủng tộc sống ở vùng sâu trong hoang mạc mà có thể duy trì được lượng dân cư thế này, điều đó thật ấn tượng ”(Makoto)
“Mặc dù ở sâu bên trong hoang mạc nhưng họ vẫn khá thịnh vượng. Chủng tộc thứ ba được phỏng vấn là một trong những trường hợp đó. Họ sẽ chiến đấu để có được những vùng đất giàu có, vì vậy có thể nói rằng dân số của họ đã giảm khá nhiều và họ cũng là những người mong muốn được gia nhập nhất”(Ema)
“Ta hiểu rồi. Họ đã xây dựng làng mạc của mình trên những óc đảo và đồng thời bảo vệ nó khỏi kẻ thù”(Makoto)
“Những người đầu tiên mà ngài sẽ gặp là một chủng tộc sống ở một nơi khắc nghiệt vì khả năng đặc biệt của mình.
“Tới rồi ạ, Makoto-sama.Em thật sự muốn việc này diễn ra ở phòng hội nghị, nhưng vì đây là ngài đã yêu cầu nên em đã chuẩn bị một cái bàn ở bên trong .Xin ngài hãy để ý lời nói của mình”(Ema)
Hai người họ đến trước một căn phòng nơi hai Liza’man đứng canh gác. Ema cảm thấy rằng cơ thể mạnh mẽ của bọn họ trở nên cứng nhắc trước sự xuất hiện của Makoto. Trong Asora này, không có nhiều công việc cho phép bạn liên hệ trực tiếp với Makoto. Hai người đã được chọn làm người canh gác ở đây trong thời gian này phải khá lo lắng. Một nụ cười hiện lên trên mặt cô khi cô tưởng tượng ra tình huống của họ lúc này. Nhân tiện, vì lý do nào đó, biệt thự của Makoto (hoặc lâu đài của anh) là nơi có không gian rộng rãi được chuẩn bị cho các cuộc họp, và khi anh nghe báo cáo từ Ema rằng họ sẽ sử dụng nơi đó, Makoto vội vàng yêu cầu cô đổi nó thành một căn phòng bình thường với một chiếc bàn. “Mình không nên nói với ngài ấy”, là những gì Ema lẩm bẩm và Makoto đã vô tình nghe thấy.
Bên trong phòng có bàn và ghế. Như thường lệ, nó được làm bằng đôi bàn tay tài năng của những nghệ nhân người lùn. Các cửa sổ mở ra để cho không khí tươi mới bên ngoài tràn vào. Makoto, thấy rằng có hai chỗ ngồi đối diện được chuẩn bị, chắc sẽ sẽ có hai người cho mỗi bên đại diện sẽ đến gặp cậu hôm nay
“Xin ngài hãy đợi ở đây. Em sẽ đưa khách đến ngay ”(Ema)
Ema mời Makoto ngồi xuống và sau khi xác nhận rằng anh đã ngồi xuống, cô rời khỏi phòng. Cô nói với hai Liza’man cô ấy sẽ đi mời các vị khách và tiến tới phòng bên cạnh.
Mặt khác, Makoto đang ngồi và chờ Ema mời những người đại diện trong khi đọc các tài liệu về họ. Tất nhiên, cậu đang dùng [Sakai] để quan sát môi trường xung quanh. Anh biết phòng Ema đi đến, và hiểu rằng có hai vị khách ở đó. Cậu dự định sẽ giấu những tài liệu đi khi họ đến nơi và đứng dậy chào mừng họ. Ema muốn tránh chính xác điều đó và đó là lý do tại sao cô ấy yêu cầu anh ta ngồi trong phòng chờ đợi, nhưng anh ta không hiểu điều đó chút nào.
(Những người đầu tiên tôi sẽ gặp là … một chủng tộc được gọi là : Những người có cánh. Hm xem nào ,yep họ rõ ràng là có thể bay. Trong trường hợp đó, có lẽ họ sống ở những nơi cao hơn mặt đất? Ở lưng họ có cả cánh chim và cánh dơi .huh! Cả hai người trông đều giống nhau, ngay cả khi họ không cùng chủng tộc, họ cũng có thể sinh ra với nhau.Có lẽ họ có sự phân biệt địa vị trong chủng tộc, nó khá rắc rối. Có lẽ không nên đề cập vấn đề này ở đây (Makoto)
Nhìn vào một phần tài liệu, Makoto cảm thấy khó chịu. Nhưng có thể nói rằng đây là sự khác biệt về từ ngữ. Những người có cánh được sinh ra với cánh chim hoặc cánh dơi. Sự khác biệt đơn giản đó quyết định sự phân cấp về quyền lực. Và dựa trên đó, họ phân chia công việc của họ để phù hợp với sức mạnh của họ, và họ là một chủng tộc khá đông đúc trong vùng hoang mạc này. Họ có một cộng đồng khoảng ba trăm người. Tất nhiên, những người mạnh mẽ có được công việc quan trọng và quyền lực lớn hơn, nhưng nó đi kèm với những nguy hiểm tương ứng. Đó là một chút khác biệt so với xã hội vị trí xã hội mà Makoto đang tưởng tượng. Điều cậu tưởng tượng là một hình ảnh xấu nơi xã hội bị chia rẽ trong những người thường và nô lệ.
(Dù sao thì, nếu tôi không gặp họ và tự mình nhìn thấy. Nếu họ quá khủng khiếp, tôi sẽ tha thứ cho bản thân mình) (Makoto)
Makoto cảm nhận ba người họ đang hướng tới vị trí của anh. Ngay lập tức anh dừng dòng suy nghĩ của mình lại ,đứng lên và đợi cánh cửa mở ra.
Chẳng bao lâu, cánh cửa mở ra. Trong đôi mắt của Makoto xuất hiện hai á nhân với chiều cao của một người bình thường và cánh gập ở lưng họ, và Ema, người nhìn vào vẻ ngoài của Makoto và thở dài nhẹ. Hai người có cánh có làn da tối màu, và nó gợi cho Makoto về Forest Onis.
“Rất vui được gặp và chào mừng các vị tới Asora. Tên tôi là Makoto. Tôi chủ nhân của nơi này ”(Makoto)
Trước mặt ba người đang vào phong, Makoto tự giới thiệu mình trước. Ema thở dài một lần nữa. Theo quan điểm của cô ấy, cô ấy hi vọng Makoto ít nhất nói điều gì đó như ‘Tuyệt vời khi các người đến với thế giới của ta’. Những người có cánh dường như cũng bối rối trước thái độ của Makoto. Họ đã nhận được cuộc phỏng vấn với Shiki trước đó. Bởi vì họ cảm thấy rằng lời tràn đầy sức mạnh của anh ta nên họ không thể hiểu được hành vi của người đàn ông trước mặt họ.Điều này làm họ đứng hình.
“… Eh? À, trước tiên xin hãy ngồi xuống ”(Makoto)
Trước khi ngồi xuống cậu mời hai kẻ bị đông cứng kia ngồi xuống cùng.
(Cả hai đều có đôi cánh dơi trắng.) (Makoto)
Makoto quan sát những người có cánh với một sự hiểu biết hơi sai lầm. Ngoài sự khác biệt về cánh chim và cánh dơi, cũng có sự khác biệt về màu sắc của cánh. Trắng và đen. Nói cách khác, có 4 loại cánh. Vị thế cao nhất là cánh dơi trắng, tiếp đến là cánh chim trắng, rồi cánh dơi đen và cánh chim đen.
“… Rất vui được gặp ngài. Đối với đề nghị được đến một vùng đất trù phú như vậy để sống, chúng tôi vô cùng cảm ơn ngài. Tôi là người trưởng lão của những người có cánh, tên là Kakun. Đây là người cố vấn của tôi, Shona ”(Kakun)
“Rất vui được gặp Makoto-sama. Rất vinh hạnh được diện kiến ngài ”(Shona)
Sau lời nói của họ, những người có cánh ngồi đối diện với Makoto. Nam và nữ. Người tự xưng là trưởng lão là một người đàn ông, và người cố vấn là nữ.
Với một biểu hiện hơi thô ráp, Ema ngồi bên cạnh Makoto.
“Tôi đã nhận được báo cáo rằng các vị muốn chuyển đến Asora. Lấy nó như một lời mở đầu, tôi có một số câu hỏi. Thế được không? ”(Makoto)
“Cứ theo ý của ngài”
“Tuyệt quá. Tôi sẽ nghe những câu hỏi từ phía các vị sau. Vậy thì, trước tiên… ”
Makoto bắt đầu cuộc phỏng vấn với những người có cánh. Không hề nhận ra rằng Ema đang quan sát và ghi lại những gì cần nhắc nhở cậu về cách ứng sử.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
“Có vẻ như ngài hiểu rõ chúng ta, nhưng liệu người đó có thực sự là chúa tể của vùng đất này không? Dù vậy, ngài ấy thực sự khá khoan dung… ”
“Ừ, nhưng ngài không cảm thấy cuộc trò chuyện diễn ra quá suôn sẻ sao? Tôi nghe từ Ema rằng sau này họ sẽ kiểm tra khả năng chiến đấu của chúng ta, vì vậy cho đến lúc đó, chúng ta cần đảm bảo không có bất trắc gì sảy ra. ”
“Ta hiểu mà Shona. Nhưng khi tôi nghĩ về viêc rằng họ tiếp cận chủng tộc của chúng ta vì sức mạnh,sau cuộc phỏng vấn với Makoto-sama, ta cảm thấy thật sự bối rối. Sau khi Makoto-sama nói rằng chúng ta đã được chấp thuận và Ema-dono nói thêm rằng sẽ có một bài kiểm tra khả năng, Makoto-sama nói với cô ấy rằng điều đó là không cần thiết. Mặc dù họ cho phép chúng tôi sống trong một vùng đất trù phú và màu mỡ đến như vậy, các điều điều kiện mà họ đưa ra thì khá khó hiểu. Sau tất cả mọi việc,nếu thực sự không có bất kì điều gì mờ ám hay ẩn ý gì trong điều kiện mà họ đưa ra thì sự lo lắng của ta thật vô nghĩa. ”(Kakun)
“Nghĩ lại thì họ rất là khác thường. Để có thể sống ở nơi này mà không xảy ra tranh chấp. Từ những gì tôi đã thấy, Makoto-sama không có ý định xấu nào khi ngài ấy kéo dài lời đề nghị này, chúng ta thật sự có một cái nhìn thiện cảm với Makoto-sama nhưng với cương vị là đại diện cho một chủng tộc, việc phải nghi ngờ mọi việc là một điều một việc tất yếu. Bây giờ,hãy ra ngoài và tham quan một vòng nào ”(Shona)
Rời khỏi căn phòng, Orc hướng dẫn mà Ema đã đề cập đến đang đợi họ,những người tham gia cuộc phỏng vấn với Makoto.
Họ đã vượt qua cuộc phỏng vấn. nó dễ dàng tới mức nó gây ra một sự thất vọng nhẹ.
“Họ còn phải đưa ra bao nhiêu điều kiện nữa, họ muốn gì từ chúng ta chứ?” Mặc dù khi họ cố gắng đưa ra rất cả câu hỏi mà họ có,nhưng mọi câu trả lời đều đi ngược với mong đợi của họ theo một chiều hướng tốt. Điều mà tộc có cánh ngạc nhiên nhất là việc mà họ chấp nhận sự độc lập của tộc người có cánh mà không chút do dự. Tộc người có cánh nghĩ rằng họ sẽ đưa ra rất nhiều điều kiện cho sự nhập cư rất ưu đãi này. Ví dụ như, một số phí cho các cư dân trước, 80% người dân của họ phải trở thành dân lao đông chân tay( hầu hết mọi người trừ người già và trẻ em), hơn thế, việc phân chia lao động chân tay là việc mà mọi người đều muôn tránh. Họ nghĩ là họ sẽ bị đối sử gần như là nô lệ. Nhưng tất cả mọi nhu cầu sống của họ đều được thỏa mãn, trên hêt, họ nhận được một vài quyền lợi mà họ chưa bao giờ có được trong một cuộc trao đổi công bằng. Hơn thế nữa, có một điều đáng để mong đợi, họ có cơ hội để học hỏi và binh lính của họ cũng có thể tham gia nhưng cuộc luyện tập cấp cao.
Khi Ema nói cho họ về nội dung của lời đề nghị, họ thậm chí chỉ tin rằng 1% trong số đó là thật, nhưng Makoto đã hoàn toàn thuyết phục được họ. thật dễ hiểu cho việc Kakun và Shona phải trợn mắt và há hốc miệng trong sự ngạc nhiên .
Liệu một tương lai như vậy có thực sự đến với họ? Hai người họ vẫn bán tin bán nghi và tiếp tục ngạc nhiên khi họ di chuyển ngang qua Asora.
Hơn 300 người có cánh đã được thông qua. Họ hoàn tất việc nhập cư trong 5 ngày.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
Vậy thì, các cô có thể cởi cái khăn bịt mắt đó được không? ”
Hai người phụ nữ ngồi trước Makoto rùng mình trước lời yêu cầu của cậu.
Ema cũng bị kích động một chút, nhưng khi Makoto nhìn với cô, Ema đã sớm có thể bình tĩnh trở lại. Cô úp mặt xuống như thể cô đang bối rối.
“Nhưng, như chúng tôi đã giải thích, có một vấn đề với đôi mắt của chúng tôi”
“Cho dù chúng tôi không có ý định làm tổn thương Makoto-sama, thì ngài vẫn có thể bị ảnh hưởng bởi điều đó”
Mắt của cả hai người phụ nữ đều có một tấm vải với các hoa văn phức tạp che lại. Những người có cánh mà Makoto gặp trước đây có thân hình mảnh mai, nhưng những người phụ nữ này có nhiều “thịt” hơn, họ rất gợi cảm.Một miếng vải quấn quanh cơ thể của họ giống như của các nữ thần xuất hiện trong thần thoại Hy Lạp, và có một bộ trang phục lộ ra khá nhiều. Đó không phải là quần áo nhỏ mà là vải, là những gì Makoto lẩm bẩm khi anh đỏ mặt. (Ngon :P)
Gorgon. Đối với Makoto, gọi họ là Medusa sẽ dễ hiểu hơn, không đơn giản là một cá nhân, Gorgon là tên của một chủng tộc. Những người nhìn vào mắt họ biến thành đá, là đặc điểm chủng tộc đặc biệt của họ. Họ là một chủng tộc tuy có một năng lực đặc biết đáng sợ những vẫn sống một cách hòa bình cho đến bây giờ trong vùng đất của họ sinh sống.
Hình dáng của họ cực kỳ gần gũi với con người nhưng.Tóc của họ lại cực kỳ đặc biệt.Chúng di chuyển và phản ứng lại với cảm xúc của họ và cực kỳ nguy hiểm.Nó chắc chắn là một món vũ khí đáng sợ
Các cô gái không thể kiểm soát sức mạnh của họ, và nó luôn ở trạng thái hoạt động. Đó là một sức mạnh không tác động trên những người cùng chủng tộc, nhưng nếu là những người khác, nó sẽ kích hoạt mà không có lòng thương xót. Đó là một khả năng có thể được coi là một lời nguyền. Với một bịt mắt đặc biệt, bằng cách nào đó họ có thể hạn chế việc kích hoạt năng lực của họ lên người khác.
Đây là lý do tại sao họ sống trong hoang mạc và cũng là lý do họ tách biệt mình. Và họ luôn thay đổi nơi ở, để hạn chế nhất những trường hợp tồi tệ có thể sảy ra. Có thể có những lý do khác, nhưng ít nhất đó là cách Makoto nghĩ về nó và cảm thấy rằng họ là một chủng tộc tốt bụng.
Lần này họ quan tâm đến việc nhập cư vì hy vọng rằng họ có thể sử dụng sức mạnh của mình một cách tự nhiên hơn, và một vấn đề khác đó là.
Bọn họ được định nghĩa là những cô gái bởi vì trên thực thế, Gorge là một chủng tộc chỉ có phụ nữ. Có nghĩa là họ cần một người đàn ông từ một tộc khác. Nhưng những đứa trẻ dù là con của người đàn ông thuộc tộc nào đi nữa thì cũng sẽ giống như mẹ bọn chúng. Thật là một điều bí ẩn.
Vì vậy để có thể duy trì sự tồn tại của chủng tộc, họ phải ở trong một môi trường có nam giới. “Tôi ngạc nhiên khi họ không trở nên hư hỏng” Makoto nghĩ.
“Nó sẽ ổn thôi. Các cô cứ từ từ mà tháo xuống. Tôi cũng sẽ bảo vệ Ema .(Makoto)
“Nhưng,Makoto-sama, chúng tôi … cảm thấy rất áp lực”
“Tôi không nghĩ rằng việc này sẽ an toàn”
Makoto hiện đang thực hiện một khóa rèn luyện. Vì những ảnh hưởng của việc luyện tập đó, cậu sử dụng [Sakai] hầu hết thời gian để ngăn chặn sức mạnh ma thuật của mình. Khi kích hoạt hiệu ứng này người xung quanh khó lòng mà cảm nhận được ma lực của cậu. Sự bất an mà hai Gorgons cảm thấy là hợp lý.
“Hai người, nếu năng lực này không ảnh hưởng được Tomoe-sama, thì sẽ không thể ảnh hưởng tới Makoto-sama được. Tôi cũng ổn, vì vậy hãy cởi chúng ra. Đó là mong muốn của Makoto-sama ”(Ema)
Được thúc giục bởi Ema, hai Gorgons đặt tay lên bịt mắt của họ. Tóc của họ có phần nhô ra một chút, nhưng Makoto dường như không bận tâm và nhìn vào hai người họ. Ema nói rằng nó ổn, nhưng có lẽ cô ấy lo lắng, cơ thể cô ấy cứng đờ.
“Vậy thì…”
“…”
Hai người họ tháo mắt bịt mắt. Trước mặt họ là một người đàn ông và một người phụ nữ. Hai người họ không biến thành đá và cứ tiếp tục nhìn.
“Fumu, chắc chắn đây là một đôi mắt có sức mạnh ghê gớm. Nó là một quỷ nhãn? Nhưng cứ phải bịt mắt thì thật là bất tiện đúng không? ”(Makoto)
Makoto nói chuyện với cả hai người như bình thường. Ema thở phào nhẹ nhõm. Phản ứng của cô ấy thực sự là phản ứng bình thường nhất. Không, thực tế là họ không sao có lẽ khá lạ. Và trên thực tế, các Gogons đã mở to mắt và nhìn chắm chú các chuyển động của Makoto.
“Ah, ehm, vâng. Thức ăn cũng sẽ biến thành đá. Vâng, tôi cũng có thể ăn thức ăn hóa đá. Tuy nhiên, nó dở tệ, chúng tôi có thể hấp thụ các chất dinh dưỡng. Nhưng nó ngon và dễ hấp thụ hơn khi bịt mắt. Ngoài ra, chúng tôi đã nói về điều này tại cuộc phỏng vấn trước; nó cũng rất là bất tiện khi lấy hạt giống của con đực của các chủng tộc khác và … việc tầm nhìn bị hạn chế rất ảnh hưởng tới cuộc sống hằng ngày của chúng tôi”
“Ừ, chắc chắn nó rất bất tiện. Tôi đã nghe nói rằng một số hyumans có sở thích đó… ”(Ema)
Gorgon đã trở lại với giác quan của cô và nói về những bất tiện. Ema đồng ý với điều đó, và vì lý do nào đó, cô nhìn Makoto. Makoto cảm thấy như đôi mắt ấy khá lạnh. Cậu cảm thấy có chút đáng sợ.
“Ema, đừng nhìn ta khi cô nói thế. Ngay cả khi cô không phản đối điều đó, tôi hiểu rõ rằng điều đó là bất tiện. Nhưng, Gorgon-san. Tôi không thể đi xa đến mức khiến bạn trở thành một đối tác để sinh con, vì vậy xin đừng đề cập tới điều đó, cô không phiền phải không? ”(Makoto)
“Vâng, trong trường hợp đó thì ổn thôi. Với cái bịt mắt đó, ngay cả trong tình hình hiện tại của chúng tôi cũng ổn thôi, là những gì cậu nói với chúng tôi đúng không, Ema? ”
“Vâng. Không có vấn đề gì ”(Ema)
“Trong trường hợp đó, sẽ không có bất kỳ vấn đề gì khi chỉ thay đổi cái bịt mắt thành thứ gì đó tương tự như kính hoặc các thứ giống vậy. Và như thế, nó có thể được giải quyết. Các cô đã chấp nhận tất cả các điều kiện bao gồm: chia sẻ kiến thức, tham gia đào tạo và hợp tác chiến đấu trong việc xây dựng Asora; do đó, phần quan tâm duy nhất có lẽ là nói về việc làm em bé. Nếu bạn hành động đúng mực, nó sẽ ổn thôi. Chúng tôi sẽ xác nhận hiệu quả của tương lai mà Asora có thể đạt được. Nhưng liên quan đến việc nhập cư, tôi chào đón các cô với vòng tay rộng mở ”(Makoto)
“Có thật không ạ?!”
Hai Gorgons đứng dậy và nhìn Makoto như thể đang bắn xuyên qua cậu. Hai người họ luôn nghĩ rằng họ chắc chắn sẽ bị từ chối, câu trả lời này là không thể tin được.
“Vậy thì, tất cả các Gorgons đều ổn với sự nhập cư phải không?” (Ema)
“Chà, chúng tôi rất vui vì điều đó nhưng…”
“Nó có thực sự, thực sự~ được không? Bởi vì ngài biết đấy, chúng tôi là một chủng tộc mà ngay cả khi chúng tôi có thể biến mọi người thành đá, chúng tôi không thể biến họ trở lại ”
“Ah tôi thấy. Về sự hóa đá, nó có thể được chữa khỏi để không có vấn đề gì cả ”(Makoto)
“Eh ?!”
Makoto có vẻ như anh ta đã nhớ ra thứ gì đó và đặt một bàn tay lên bàn. Cái bàn đã ngay lập tức biến thành đá. Makoto truyền sức mạnh ma thuật vào nó.
“Uhm, như thế này … và sau đó, bằng cách làm điều này …” (Makoto)
Cái bàn được biến thành một màu nâu nhạt lạnh lẽo nhanh chóng trở lại màu nâu nhạt đầy màu sắc. Nhưng nó sớm biến thành đá một lần nữa. Chắc chắn. Cái bàn liên tục chuyển từ trạng thái hóa đá sang trạng thái bình thường trước mặt hai cô gái, vì vậy chính các cô đã từ bỏ suy nghĩ về một cách để giải quyết nó.
“Ah! Chết tiệt! Vì vậy, nó sẽ không hoạt động nếu tôi không cho nó kháng với chính hóa đá đó. Vậy thì sao? ”(Makoto)
Sau khi thiền định, Makoto một lần nữa đặt tay lên bàn và truyền sức mạnh ma thuật.
Hai Gorgons chăm chú quan sát. Ngay cả khi chỉ trong chốc lát, họ vẫn câm nín sau khi thấy cái bàn quay trở lại từ trạng thái hóa đá của nó. Mặt khác, Ema không tỏ ra kích động và đang nhìn Makoto. Hai cô gái đã cực kỳ bất ngờ khi Makoto hoàn thành công việc.
Lần này, giống như những lời của Makoto, cái bàn trở về trạng thái bình thường của nó và không hóa đá trở lại.
Thậm chí sau một thời gian, nó vẫn không biến thành đá nữa.
“Không thể tin được”
“Tôi nghĩ chúng tôi sẽ phải đeo cái rèm bịt mắt này trong suốt cuộc đời còn lại…”
“Trong quá khứ, tôi đã thách thức một tình trạng bất thường giống vấn đề mà cô thấy. Như một sản phẩm phụ của điều đó, tôi đã có thể đối phó với nhiều loại hiệu ứng bất thường khác nhau ”(Makoto)
Thấy ánh mắt ngưỡng mộ từ hai người họ, Makoto nở một nụ cười bẽn lẽn. Shiki, Makoto và những người khác đã thách thức một trạng thái bất thường. Tree Punishment là một trạng thái bất thường vượt qua sức mạnh của hóa đá của Gorgon. Do đó, Makoto có thể bình tĩnh chống lại sức mạnh hóa đá của họ. Tree Punishment can thiệp vào sự tồn tại của chính nó và mang lại những thay đổi đáng sợ. Ngay cả với những người thông minh nhất của Asora, nó vẫn mất vài tháng trước khi họ có thể tìm ra giải pháp cho lời nguyền.
“Makoto-sama.Xin hãy che chở chúng em, hãy cho chúng em được sống ở vùng đất của ngài ”
“Chúng em sẽ làm bất cứ thứ gì mà ngài yêu câu”
“Sau khi nói chuyện với các cô, ta không thấy bất kỳ vấn đề nào lớn cả. Cố gắng không rơi vào các mối quan hệ vô đạo đức, các mối quan hệ tay ba và các mối quan hệ “lầy lội”, và nó sẽ ổn thôi. Có vẻ như cô không quen việc có “chồng”, vì vậy trong trường hợp xấu nhất, nếu hyumans “đi lạc” cảm thấy có nhu cầu, cảm thấy tự do để làm như vậy. Uhm, nó có thể là một cách xấu để gọi nó nhưng … một cái gì đó giống như đứng đêm ”(Makoto) ( vâng đội rắn 45kg ra đời :3)
Sau đó, cuộc phỏng vấn với Gorgons và Makoto tiếp tục một cách suôn sẻ, và sự nhập cư của các cô gái đã được quyết định rõ ràng.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
“Điều đó thật ấn tượng. Tôi cũng ngạc nhiên với Tomoe-sama, nhưng nghĩ rằng Makoto-sama và mọi người vẫn ổn sau khi nhìn chúng tôi. ”
“Và ngài ấy thậm chí còn nói rằng sẽ cho chúng ta mượn sức mạnh để chúng ta không cảm thấy bất tiện. Tôi cảm thấy như thể đây là một giấc mơ ”
“Những thứ có thể được đeo trên cơ thể của chúng ta, nhiều nhất, đó là quấn một miếng vải quanh tóc chúng ta, nhưng có lẽ chúng ta sẽ có thể mặc quần áo bình thường ngay bây giờ. Đáng kinh ngạc. Tôi rất hào hứng”
Makoto xin lỗi bởi thực tế là họ phải đeo màn che lần nữa, và hai cô gái bịt mắt quay trở lại phòng chờ . Ngay cả khi được gọi là phòng chờ, đồ nội thất được chuẩn bị kỹ lưỡng, và nếu dùng nó để tiếp khách thì cũng không có mấy điểm có thể chê trách.
“Ngay cả khi tầm nhìn của chúng tôi bị đóng lại, tóc của chúng tôi giúp chúng tôi nắm bắt được môi trường xung quanh, vì vậy chúng tôi bằng cách nào đó có thể sống, nhưng nếu nhìn được thì không tệ chút nào. Nếu có thể, chúng tôi muốn thử mặc quần áo ”
“Cuộc huấn luyện chiến đấu cũng có vẻ thú vị. Tôi muốn mau chóng được tham gia~ ”
“Đúng. Chúng tôi thực sự muốn đưa mọi người đến đây nhanh chóng ”
Hai cô gái đang nói chuyện với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt của họ và có những bông hoa nở xung quanh họ <Giống như trong shoujo mangas>. Bản thân các cô gái và Makoto vẫn chưa nhận ra, nhưng sự nhập cư của những cô gái đó sẽ gây ra một vấn đề nhỏ.
Cho đến bây giời chủng tộc của các cô chỉ độc nhất phụ nữ. Trước khi chuyển tới Asora thì việc chọn nam giới nào để sinh sản không phải là điều cân quan tâm.
Sự ưu ái tuyệt vời mà Makoto đã mang đến cho cả tộc của họ, họ sẽ trả nợ như thế nào? Tình yêu tự do, nhượng bộ lẫn nhau; những điều mơ hồ mà Makoto nói với họ, miễn là nó không bị hiểu sai, sẽ không có vấn đề gì. Sẽ không có nhưng… nếu có chuyện gì xảy ra, thì Makoto sẽ chỉ nhận được món tráng miệng của anh ấy thôi. Đó là lỗi của Makoto vì đã quên rằng anh ta cũng được đưa vào dạnh sách “ con đực” của Asora.
Gorgon, hơn hai trăm cư dân. Chấp thuận. Di chuyển sau 10 ngày.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
“Đặc sản của chúng tôi là mật hoa và chúng tôi đang thu thập nó!”
“Ngoài ra, chúng tôi có thể liên lạc với mọi người!”
Ở một bên có Makoto và Ema, và ở phía trước của nó có vẻ như không có ai đang ngồi ở đó.
Và trong thực tế, có hai đệm nhỏ trên bàn, và ở đó, hai vị khách nhỏ đang ngồi. Nói một cách chính xác, họ là: ngồi, đứng, bay; di chuyển xung quanh không ngừng nghỉ.
(Giống như cách tôi tưởng tượng những đứa trẻ đó, không, mọi người. Tôi càng nhìn họ, họ càng cho tôi ấn tượng về các nàng tiên) (Makoto)
Những người được phỏng vấn cuối cùng là những nàng tiên nhỏ. Hình ảnh mà Makoto có của các nàng tiên là: những trò đùa đơn giản, mạnh mẽ và thích. Vương miện nhỏ nằm trên đầu trông giống như các công cụ được các bà mẹ sử dụng và nó rất quyến rũ. “Đó là bằng chứng rằng anh ấy là nhà vua nên tôi phải thể hiện sự tôn trọng”, là những gì Makoto tiếp tục suy nghĩ, nhưng anh không thể dừng lại những suy nghĩ của những cuốn sách anh đã đọc trước đây.
“Tôi hiểu rồi. Và như vậy, khu rừng mà các nàng tiên đang sinh sống đã bị một kẻ thù phát hiện, vì vậy mọi người đang yêu cầu nơi trú ẩn, đúng không? ”(Makoto)
“Chúng tôi không phải là nàng tiên! Chúng tôi là Al-ermera! Chúng tôi khác biệt với những con côn trùng nhỏ! ”
Họ nói rằng họ là Al-ermera. Hay như vậy để nói, một sự tồn tại nổi trội hơn so với các nàng tiên. Nhưng trong mắt Makoto, những kẻ này có những đặc điểm giống hệt như các nàng tiên. Bởi vì tên của họ khá là khó nhớ, cậu vô tình gọi họ là nàng tiên.
Và trong sự thật, nếu các nàng tiên mà họ gọi là côn trùng là phù hợp với họ, thì chắc chắn nếu Makoto có thể nói đúng sự khác biệt.
“Chúng tôi là tạm thời giữa tinh linh và các nàng tiên như ngài đã biết! Nếu đó là tinh tinh cấp thấp, chúng tôi có thể can thiệp và sử dụng chúng! ”
Bay vòng quanh, lặn vào đệm, bay ngay trước mặt Makoto trong khi nói chuyện; anh ta không thể hiện một dấu vết bình tĩnh nào. Ema dường như chịu đựng hành vi hoang dã của họ khá nhiều. Cô ấy đang run rẩy từng chút một.
“… Tại sao… Mio-sama lại chấp nhận cho qua những thứ như thế này ? Trước mặt Makoto-sama, họ là… ”(Ema)
Ema càu nhàu. Nếu đây không phải là cuộc phỏng vấn mà là một cuộc trò chuyện hàng ngày, có lẽ cô ấy sẽ không tức giận.
“N ~ À, họ nói nhiều nhưng họ nhỏ bé và đáng yêu, nên ta không thấy vấn đề gì cả. Và nếu họ có thể liên lạc với mọi người, điều đó có nghĩa là nếu có chuyện gì đó xảy ra, họ sẽ có thể thông báo cho chúng tôi biết ngay lập tức. Các bạn sẽ được giúp đỡ trong các cuộc thám hiểm phải không? ”(Makoto)
“Để đó cho chúng tôi! Chúng tôi là những Al-ermeras can đảm! ”
“Vậy thì, chuẩn bị và sau khi nhập cư…-” (Makoto)
“Em không đồng ý Makoto-sama!” (Ema)
“Hia !!”
“Uwa ?!”
Những Al-ermeras dũng cảm trốn xuống bàn vì tiếng hét đột ngột. Makoto cũng ngạc nhiên bởi tiếng hét đột ngột ở bên cạnh cậu, nhưng cậu không thực sự làm được gì nhiều và vẫn ngồi yên.
“Một chủng tộc loi nhoi, đám nhóc này thực tế là trẻ em, nếu họ đi vào Asora, nó sẽ là một thảm họa! Có lẽ tốt hơn là chỉ để cho tất cả khu rừng của họ bị chinh phục! Bằng cách đó họ có thể thay đổi! ”(Ema) ( vlgat)
“E-Ema” (Makoto)
“Đây là một cuộc phỏng vấn ngài biết chứ ?! Hơn nữa, với tương lai của tộc mình bị đe dọa! Vậy mà, đây… đây có phải là hành động của một vị vua không ?! ”(Ema)
Dường như sự giận dữ của Ema đã đạt tới đỉnh điểm. Makoto ngẩng mặt lên. Chắc chắn rồi. Nếu anh ta so sánh hai chủng tộc trước đó, thái độ của Al-ermeras có nhiều vấn đề. Makoto nghĩ họ là những đứa trẻ và suy nghĩ nhẹ nhàng về chúng, nhưng ngay cả khi ngoại hình của chúng nhỏ hay dễ thương, chúng là một sinh vật trưởng thành, và người yêu cầu phỏng vấn là vua. Bởi vì Ema đang nhìn họ như một chủng tộc trưởng thành, cô ấy thể hiện sự giận dữ của mình với số lượng thô lỗ. Và nếu vị vua của chủng tộc của họ như thế này, cô ấy nghĩ rằng những người khác của tộc sẽ còn tồi tệ hơn, vì vậy ngay cả khi cô ấy phải phản đối Makoto, cô ấy vẫn lên tiếng.
Đối với những người ở trong bản chất giống như đứa trẻ của họ ngay cả khi họ đến tuổi trưởng thành, điều này có thể là một sự thô lỗ, nhưng Ema không thể chấp nhận nó cho dù thế nào đi chăng nữa.
“Bình tĩnh Ema. Bình tĩnh! ”(Makoto)
“Không, em không thể Makoto-sama! Makoto-sama là quá dễ dãi với những kẻ này! Cái gì chứ Al-elmeras các nàng tiên và tinh linh! Vậy sao các người không đá đít bọn Riz đó ra khu rừng của các người! Hãy quay lại đây nói chuyện khi đã làm được điều đó !!!!! ”(Ema)
Lần đầu tiên nhìn thấy Ema như vậy, Makoto cố gắng trấn tĩnh cô trong tuyệt vọng, và sau đó cậu gọi các Liza’man và ra lệnh cho họ đưa các đại diện Al-elmera về phòng của họ. Ema vung tay điên cuồng trước những nàng tiên đang bay đi. Thực sự là một cảnh tượng bất thường.
Các Liza’man cũng bị bất ngờ bởi hành động của Ema. Mặc dù vậy, họ tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân của mình và rời đi với những vị khách bé nhỏ.
“Em sẽ nhốt chúng vào lồng chim và ném chúng vào rừng!!! mấy con bọ đó đã trốn đi đâu rồi?! ”(Ema)
“Ema, ta hiểu rồi. Họ là những người có lỗi cho nên, bây giờ hãy bình tĩnh lại đi! ”(Makoto)
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
“Chuyện gì với con Orc đó vậy ?! Cô ta không hiểu chúng ta mạnh mẽ như thế nào! ”
“Chúng ta không sợ Riz, nhưng nếu chúng ta chiến đấu, đồng đội của chúng ta sẽ bị thương! ”
“Haizz đến nước này thì chúng ta sẽ đuổi những Riz và trở lại để nghe lời xin lỗi của cô ta”
“Kinh ngạc! Ngài rất thông minh! Nhưng về nhập cư thì sao? ”
“Hoa của nơi này cho mật hoa thơm ngon, vì vậy ta muốn sống ở đây hơn trong khu rừng đó! Ta là vua, nên ta phải chia sẻ mật hoa này với mọi người! ”
“Vậy thì chúng ta phải trở lại và chuẩn bị cho chiến tranh!”
“Đúng! Chúng ta sẽ cho Makoto-sama thấy sức mạnh của chúng ta! ”
Al-elmera, khoảng ba trăm. Tạm dừng.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
Đêm đó, Makoto bộ ba thân cận ngồi cùng nhau sau bữa ăn. Trong khi báo cáo kết quả của các cuộc phỏng vấn trong ngày hôm đó, họ vượt qua thời gian thư giãn.
“Vậy thì chúng ta sẽ tăng số lượng chủng tộc lên hai lần. Về Gorge, tôi sẽ thảo luận với những người lùn và để họ làm cả kính và địa chỉ liên lạc để kiểm tra ”(Shiki)
“Vậy là Shiki sẽ lo việc về Gorgons huh. Sau đó, tôi sẽ xử lý những người có cánh. Tôi cũng nên suy nghĩ về một khóa đào tạo. Tôi cũng quan tâm đến 4 loại cánh và sự khác biệt về năng khiếu. Trường hợp truyền tải suy nghĩ đã được giải quyết với Aria mà Waka đã cho chúng tôi và phân tích sau khi tất cả ”(Tomoe)
“Tôi đang trông cậy vào hai người” (Makoto)
“Dù sao đi nữa, Mio, đừng duyệt một chủng tộc kỳ lạ nữa. Cậu đang nghe đấy chứ ?! ”(Tomoe)
Tomoe và Shiki quyết định hành động của chính trong tương lai họ khi họ nghe thấy cuộc nói chuyện của Makoto. Về Mio, người đang bị Tomoe mắng, cô ấy đang tiếp cận Makoto với một cái bát nhỏ trong tay với những que rau có màu sắc đa dạng trong đó.
“Waka-sama, Waka-sama. Hãy thử cái này đi ”(Mio)
“Thanh rau củ? Eh, đây có phải là mayonnaise không ?! Mio, em đã tự mình làm sao ?! ”(Makoto)
“Vâng! Em đã làm hết sức mình! ”(Mio)
“Heh ~! Hmm nó thực sự ngon, rất ngon Mio là số một! ”(Makoto)
“Ufufufu” (Mio)
Mio chìm ngập trong niềm vui, nên cô ấy không hề nghe thấy Tomoe, không, những lời của Tomoe có lẽ thậm chí còn không vào tai cô ấy.
“Hoh ~ đây là mayonnaise huh. Mio-dono, tôi có thể thử không? ”(Shiki)
“Waka-sama đã hài lòng rồi, được rồi. Shiki, ăn và nếm nó thật kỹ ”(Mio)
“Vậy thì. Đây là … chua, đậm đà, ngon. Thật là một hương vị phức tạp. Nó thật tuyệt với các loại rau. Fumu, có cách nào để ăn nó chung với nabe không … ”(Shiki)
Shiki dường như đã bị quyến rũ bởi mayonnaise. Kết quả là lời khen ngợi khá cao.
Trong khi tiếp tục ăn các loại khác nhau, anh nghĩ về một cách để sử dụng nó trong nabe.
“Hmph, chắc chắn là ngon, nhưng nó không thể so sánh với Miso sẽ được hoàn thành trong một tương lai gần!” (Tomoe)
“Đó là vì cô không thể làm Miso và tôi đang tái tạo nhiều thứ khác ở đây ! Hãy tạo ra súp miso nhanh, Tomoe-san! Nước tương cũng có thể đúng không ?! ”(Mio)
“Nó sẽ sớm thôi, rất sớm-ja!” Mu, không thể bàn cãi về độ ngon của nó! “(Tomoe)
Trong khi nói vậy, Tomoe đang nhấm nháp cà rốt và dưa chuột. Món ưa thích của cô ấy dường như là dưa chuột. “Cô ấy chắc chắn sẽ thích dưa chuột Nhật Bản” là những gì Makoto nghĩ.
“Tomoe, mayonnaise có những người sùng đạo mạnh mẽ, nên đừng nói những điều bất cẩn” (Makoto) <Người sùng bái mayonnaise số 1>
Trong nhấm nháp cần tây, Makoto cười khi cậu quan sát cuộc nói chuyện của Tomoe và Mio.
Có được cư dân mới, Asora bước vào năm thứ hai.