Tsuki ga Michibiku Isekai Douchuu Chương 109
Tsuki ga Michibiku Isekai Douchuu Chương 109(Chapter 109) : Kỳ nghỉ hè ~ Học sinh
Dịch giả : Mon
Jin không thể chấp nhận thực tế trước mắt anh.
Đúng là họ là những người đã yêu cầu giáo viên tạm thời Raidou huấn luyện họ trong kì nghỉ hè. Đây cũng là buổi tập cuối cùng trước lễ hội trường. Anh cũng cảm thấy chắc chắn rằng không có lựa chọn nào tốt hơn lựa chọn này cho kỳ nghỉ hè.Và vì vậy ở lớp thứ hai, vào thời điểm gần đến tối, họ bất ngờ đánh bại kẻ thù của họ là Blue Lizard-kun. Họ đã bị đo ván dễ dàng như cái lần đầu tiên ấy bốn lần và tới lần thứ tư, hai người ấy bỏ cuộc, một chiến thắng thực sự sít sao. Nhưng đó không phải là một chiến thắng?.
Đó là kết quả của việc di chuyển nhiều hơn, tấn công dứt khoát và sự tăng tiến sức mạnh.Với điều này họ sẽ có thể bước vào giai đoạn tiếp theo,đó là tất cả những gì họ nghĩ và họ vui vẻ chấp nhận sự mệt mỏi trong toàn bộ cơ thể.
Trợ lý của Raidou, Shiki, đứng dậy, tiến đến Lizardman, Jin, Yuno, Amelia và Izumo và lần lượt hồi phục cho tất cả. Sau đó, họ còn được cho thuốc để phục hồi sức mạnh ma thuật. Chỉ một lát sau mọi người đã hồi phục hoàn toàn, như chưa từng có bài học thực chiến khủng khiếp vừa kết thúc vài phút trước. Thực sự đó là một khả năng hồi phục đáng sợ. Bỏ qua sự mệt mỏi về tinh thần,toàn bộ sự mệt mỏi về thể chất và suy giảm ma lực đều được hồi phục hoàn toàn.
“Vậy thì, tuy chỉ còn một ít thơi gian, nhưng các em hãy đấu một trận đấu với Blue Lizard-kun trong giai đoạn thứ hai trước khi mặt trời lặn. Tôi sẽ kiểm tra trạng thái ở phía bên kia ”(Shiki)
Thậm chí không có một lời chúc mừng nào, Shiki chỉ đưa ra vài lời chỉ dẫn lạnh lùng rồi bước đi.
Dường như anh ta không có ấn tượng gì về sự cố gắng của mọi người.”chết tiệt! mọi người đã làm hết sức rồi !.Vậy thì giai đoạn thứ hai là về cái gì?”khoảnh khắc Jin chợt nghĩ về điều đó một áp lực đột ngột lao đến. Nhanh chóng vào thế chiến đấu và nhận ra rằng đó là Blue Lizard-kun …
Jin bị sốc bởi Blue Lizard-kun đã ở ngay trước mặt cậu với một đòn chém nhanh xuống.Một Jin vẫn chưa thật sự vào “chế độ” chiến đấu chật vật dùng kiếm đỡ đòn. Nhanh ! Và nó nặng hơn trước, nặng hơn rất nhiều. Trong trạng thái hoàn hảo, nó sẽ khác, nhưng đây không phải là một đòn tấn công mà cậu có thể tiếp nhận khi bị bất ngờ. Trong khi vẫn còn bị sốc vì đòn tấn công bất ngờ,Jin bỗng không cảm thấy được mặt đất ở dưới chân mình
“Oi, anh đang đùa phải không? Gu… AAAAaaaa !! ”
Với cơ thể đang bị thổi bay, Jin nhìn Blue Lizard-kun với đôi mắt hoài nghi. Cơ thể của Jin đã bi tống về hướng Amelia và Izumo một cách không thương xót. Sức mạnh này rõ ràng là không thể so sánh với những lần tập luyện trước đó.
Kỹ thuật hoàn toàn giống nhau nhưng chỉ cần thay đổi một chút sức mạnh của người sử dụng thì kết quả sẽ thay đổi hoàn toàn. Trong trường hợp này đòn tấn công của Blue Lizard-kun đã trở nên quá nguy hiểm. Trong giây phút đó họ nhận ra rằng họ chẳng có tí cơ hội nào để chiến thắng cả.
“Wai-, Jin tránh đường! Một cây giáo băng đang đến! Izumo, rào cản. Yuno đến đây! ”(Amelia)
“Hiểu rồi!” (Izumo)
“Hiểu rồi!” (Yuno)
Amelia cũng ngạc nhiên khi Jin bị thổi bay đi.Cô hiểu đó chỉ là một bài kiểm tra và chuyện gì sẽ sảy ra nếu cô không tiếp tục dùng bộ não của mình hết công suất. Nhìn vào bàn tay của Blue Lizard-kun có một cái khiên trang bị, cô phải dự đoán cuộc tấn công tiếp theo và đưa ra chỉ dẫn. Chuỗi lệnh thay đổi tùy thuộc vào trạng thái của Jin đã được định hình đúng cách, nhưng…
“L-Lạ thật. Đó không phải là mũi thương sao ?! Ảnh hưởng trong sức mạnh ma thuật của khu vực… Đây có phải là của Karen không ?! ”
“Tte, Karen ?! cô nói là băng thương? Cái đó?!”
“Chờ đã, nó tới rồi-“
Lời nói của Yuno vô ích.
Bốn trong số họ đã được bao bọc trong một cụm băng. Nếu nó bị đập vỡ, cuộc sống của họ sẽ kết thúc ngay lập tức, nhưng Blue Lizard-kun không hề di chuyển. Bởi vì anh ấy hiểu rằng đây không phải là chiến đấu thực sự mà là đào tạo. Hơi thè lưỡi đỏ của mình, anh đâm thanh kiếm lớn vào mặt đất, và với vảy màu xanh của nó phơi nắng dưới ánh mặt trời buổi tối, anh ngồi xuống một tảng đá gần đó và đợi Makoto hoặc Shiki trở về. Sự xuất hiện đó tràn ngập sự bình tĩnh. Và biểu cảm bị biến dạng trong khuôn mặt của anh ấy dường như anh ấy hơi hạnh phúc với sự phát triển của học sinh.
Mặt khác.
Misura có kĩ năng kiếm thuật tương đương với kĩ năng của Jin, lặp lại đòn đánh và đối đầu với kẻ địch trong khi Daena thu hút sự chú ý của anh ta. Và cả Sif, người đang hợp với vị trí của hai người ở phía trước và di chuyển để chắc chắn rằng cô không phải là mục tiêu của các cuộc tấn công của Mist Lizard, tấn công chủ yếu bằng phép thuật nguyên tố lửa. Cả ba người này đều từ từ nhưng chắc chắn vào cua kẻ thù khó khăn Blue Lizard-kun Zwei. Lizardman thứ hai tấn công mạnh mẽ may mắn có mối quan hệ tốt hơn với Misura và Daena hơn là người đầu tiên.
Nó có thể không hoàn hảo, nhưng họ có thể né tránh. Sự đa dạng của các đòn tấn công thấp hơn lần đầu và dễ tránh. Do đó, họ có thể giữ tiền tuyến. Tất nhiên, Sif phải tránh phép thuật mạnh mẽ hơn Blue Lizardman trong khi tấn công bằng phép thuật của mình, nhưng trận chiến ổn định đã cho cô một tâm trí bình tĩnh. Vào lúc Jin và những người khác đang thực hiện một tiếng hét ăn mừng chiến thắng, họ cũng chuẩn bị chiến thắng.
“Yosh, chúng ta có chiến thắng đầu tiên! Sif, kết thúc nào! ”(Daena)
Nhưng… những lời của Daena là một sai lầm.
Cuộc tấn công mà Misura sắp sửa thực hiện, dừng lại hoàn toàn tại chỗ. Chỉ trong chốc lát, trước khi trận chiến của Sif kết thúc, một đòn tấn công khác bay đến Misura.
(Cái gì…? Cái gì đó khác với trước đây…)
Cơ thể của Misura đột nhiên lạnh và run rẩy còn bản năng của anh năng đang gào thét muốn thoát khỏi đây
“Gu? !!”
Một cơn đau làm tê liệt cảm giác của cả hai cánh tay. Một đòn tấn công vượt xa những gì Misura có thể tưởng tượng.Cậu kịp phản xạ phát thanh kiếm yêu thích của mình. Tại thời điểm đó đòn tấn công tiếp theo của Mist Lizard được thi triển . Tất nhiên, Misura không có cách nào để tự bảo vệ mình.
“Cậu … đợi ở đó!”
Daena sẽ cản trở cuộc tấn công mà Mist Lizard đang làm. Nếu anh ta không chặn đòn tấn công này, Misura sẽ bị hạ. Anh hiểu rằng anh sẽ không thể giữ tiền tuyến một mình.Anh đã đúng ngay lập tức thực hiện nó. Điều đó đúng nhưng…
Daena phóng một con dao găm với ý đị khiến Mist Lizard phải sử dụng khiên trong khi cậu áp sát bằng kiếm. Kiểu tấn công không tệ nhưng con dao găm được ném bị đánh văng chỉ bằng đuôi của Lizardman và thậm chí chiếc khiên còn không di chuyển một chút nào.Đòn tấn công bằng dao găm thất bại.khiến cuộc đột kích của Daena phá sản. Anh đễ dàng bị chặn đứng bởi chiếc khiên của Mist Lizard
“Ge fuu ?!”
Daena sử dụng tốc độ của mình làm vũ khí, cậu lao thẳng vào Mist Lizard với tất cả sức mạnh của mình và “Bang!!”. Âm thanh đó giống như việc Daena lao thẳng vào một bức tường sắt vững trãi vậy. Kể cả một người không biết gì về chiến đấu cũng có thể nhận ra được cậu phải chịu chấn thương khá nặng. Nhưng thật lạ, Mist Lizard còn chẳng suy chuyển chút nào
“Goh ~~!”
Misura trúng một đòn vào ngực, nó khiến cậu bay vài mét và không thể di chuyển bình thường được. Nếu cậu ở trạng lành lặn, cậu có thể ngừng những chấn động này và phản công. Tiếc thay hai tay cậu đã vô dụng rồi
Ngay lập tức, tiền tuyến bị nghiền nát.
“… Anh đang đua tôi đây à!”
Mặc dù vậy, Sif ước tính rằng miễn là hỏa thuật của cô đánh trúng mục tiêu thì bằng cách nào đó họ sẽ chiến thắng, nhưng phép thuật và những tính toán đó quá dễ để tránh và đôi mắt cô ẩm ướt khi cô nhìn thấy Mist Lizard đang đến gần cô. Nó hoàn toàn vô dụng. Việc hỗ trợ cả hai người trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó là quá nhiều đối với cô.Không phải là cô từ bỏ và mặc kệ đồng đội của mình mà vì nếu cô cố gắng làm điều đó thì cô đơn giản là đang lãng phí ma pháp của mình. Công không thể bảo vệ họ trước đòn tấn công ấy. Quyết định của Sif về việc hoàn thành aria của mình ngay cả trong một tình huống bất ngờ và cố gắng giành chiến thắng là một điều tuyệt vời nhưng…
(P-Làm ơn, ít nhất là không phải ở mặt …)
Trong khi dùng gậy của mình tuyệt vọng chống lại thanh kiếm tàn nhẫn kia, Sif thầm cầu nguyện. Cô ấy là một cô gái. May mắn thay, ước muốn đó đã được đáp ứng và cô cảm thấy một tác động mạnh ở ngực cô. Cô bất tỉnh ngay lập tức.
Đã giải quyết xong.
“Fuh ~~”
Bởi vì Zwei trở nên nghiêm túc, đáng tiếc, bên kia đã không thể giành chiến thắng.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
[Fumu, lần này Jin và những người khác đã có thể đánh bại Blue Lizard-kun huh. Xin chúc mừng. Các em đã làm tốt]
“Cảm ơn nhiều!!”
“…”
Jin và những người khác bày tỏ lòng biết ơn của họ đối với lời khen của Raidou, và ở giữa, ba người còn lại rõ ràng chán nản khi đầu cúi xuống. Thực tế là Jin và những người khác đã đi trước họ một bước trong khi họ cùng luyện tập cùng nhau, có thể là một chút xấu hổ. Không nói lời nào, họ chỉ có thể nhìn vào thực tế là họ đã tụt lại phía sau.
[Thời gian còn lại, sử dụng nó để thảo luận và rút kinh nghiệm. Shiki, chăm sóc họ]
“Vâng. Vậy thì, bốn em tiếp tục ở đây ”(Shiki)
Được dẫn dắt bởi Shiki, nhóm chiến thắng chia tay nhau. Raidou (Makoto) nhìn cảnh đó một lúc, rồi nhìn lại nhóm ba người chán nản.
[Giờ thì, xin lỗi vì phía này. Có phải các em hoang mang bởi kẻ thù đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn phải không? Đó là sai lầm của thầy. Thầy xin lỗi]
Raidou hạ thấp đầu. Điều đó dường như đã gây sốc cho các học sinh khá nhiều, ba người họ hơi mở đôi mắt chán nản của họ và không nói được lời nào
“Uhm, thầy không cần phải xin lỗi. Nhưng tại sao anh ta đột nhiên trở nên mạnh vậy? Thầy có thể nói cho chúng em biết được không? ”(Sif)
Vì sự tăng cường đột ngột, tất cả họ đều bị thương. Đó là những vết thương đáng kể. Ngay cả khi họ được Shiki phục hồi hoàn toàn và nói đó là một tai nạn, cô ấy vẫn muốn biết lý do.
“Em cũng muốn biết. Tại sao anh ta không sử dụng sức mạnh đó ngay từ đầu? ”
“Có thể nào, chúng ta chỉ… đang chơi một trò chơi?”
Misura và Daena dường như cũng giữ quan điểm tương tự. Raidou đã tự hỏi tất cả những điều này là về chuyện gì, nhưng anh thở dài và với khuôn mặt như thể anh quyết định điều gì đó, anh nhìn vào cả ba và bắt đầu giải thích.
[Thầy định giữ bí mật điều này, nhưng hãy coi đây là một lời xin lỗi từ thầy. Thầy sẽ cho các em quyết định việc có nói với Jin và những người khác không.Blue Lizard mà các em đã chiến đấu có sức mạnh cao hơn con rồng cấp thấp]
“?!”
[Để phù hợp với kỹ năng của các em, thầy đã làm suy yếu và hạn chế sức mạnh của họ nhiều lần, đưa họ những trang bị yếu một cách điên rồ, và đưa họ đến đây. Tất cả những gì họ thể hiện cả ngày hôm nay còn không thể hiện được một phần trăm khả năng của họ]
“O-Một phần trăm ?!”
“C-Vậy thì sẽ như thế nào nếu anh ây nghiêm túc ?!”
Cùng với cú sốc của học sinh, lời giải thích của Raidou vẫn tiếp tục. Shiki có lẽ đang ở giữa việc giải thích nhẹ về giai đoạn thứ hai. Nhưng không nghi ngờ gì rằng ba người họ đã nhận được một cú sốc lớn hơn, vì thực sự là mặc dù họ đã sử dụng hết sức mạnh,khả năng , kế hoạch nhưng họ vẫn không thể đánh bại một kẻ đang bị phong ấn chín mươi chín phần sức mạnh.
[Phần cuối cùng huh. Các em có lẽ sẽ có thể đánh bại giai đoạn đầu tiên hôm nay, vì vậy thầy đã cho các em làm quen với giai đoạn hai]
“Điều đó không nghiêm trọng sao? Ngay cả với sức mạnh đó? Nhưng tại sao, chúng em vẫn chưa đánh bại anh ta… ”
[Đó là phần của thầy. Thật sự xin lỗi. Zwei, đến đây]
Với sự ra hiệu của Raidou,hai Lizardman dừng trận đấu tập của họ lại, và người có vóc dáng nhỏ hơn vôi vàng chạy tới. Khi anh đến gần Raidou, anh quỳ xuống và cúi đầu. Trong cử chỉ đó, người ta thậm chí có thể cảm thấy thanh lịch. Ba hyumans bị cuốn hút bởi thái độ của Lizardman.
[Thực ra…]
Với khuôn mặt hiền lành, Raidou nhìn lại ba học sinh.
[Thật tệ khi giới thiệu Zwei là Blue Lizard-kun Zwei. Zwei-kun, không, Zwei-san là một phụ nữ] <P-P-Plottwist!>
“Wa?”
[Đó là lý do tại sao việc gọi cô ấy là một tên khốn đã làm cô ấy buồn.Làm ơn hãy gọi cô ấy là Zwei-san hoặc cô Zwei.Không ổn, có lẽ thầy không có đủ sự tinh tế về phụ nữ]
“…”
Một sự im lặng đáng sợ bao trùm 3 người.
[Vậy, thầy muốn các em chiến đấu với cô ấy với ý nghĩ đó]
“Raidou-sensei” (Sif)
Thật bất thường khi cô ấy ngắt lời của Raidou.
[Chuyện gì thế Sif?]
“Chúng em vẫn còn thời gian, vì vậy hãy để chúng em có một trận tái đấu với cô Zwei” (Sif)
[Không được, nếu bắt đầu ngay bây giờ thì chúng ta cũng sẽ trễ khi trận đấu kết thúc]
“Xin thầy làm ơn!!”
Vì lý do nào đó, Raidou nhận được một lời cầu xin mạnh mẽ. Theo phản xạ cậu nhìn vào Lizardman <woman?>. Cô gật đầu lại. Bây giờ cậu đã đề cập đến nó, khi anh nhìn cô, anh có thể thấy một nụ cười dịu dàng nữ tính.
(Hôm nay chúng tôi có kế hoạch đi đến Gotetsu với các sinh viên, nhưng với tốc độ này, ba trong số đó sẽ bị trễ. Trong trường hợp đó, họ có lẽ sẻ phải ở một nơi khá lộn xộn và điều đó sẽ khó khăn với họ. Tôi là nguồn gốc cho sự việc này . Tôi giới thiệu nhầm người phụ nữ này với tư cách là nam giới, và điều đó mang lại sự nhầm lẫn nên … không giúp được gì.Tôi sẽ cho họ ở thương đoàn) (Makoto) [1]
Giờ này thật trễ cho một cuộc gọi. Vào thời điểm mà những cái bóng thống trị màn đêm….
Raidou liên lạc với người quan sát của Shiki và đưa cho anh ta hướng dẫn đầu tiên với bốn học sinh đến Gotetsu.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
“Sensei, cảm ơn vì bữa ăn! Chúng ta có thể xen vào thư viện một lần nữa, vì vậy hãy chăm sóc chúng em trong các bài giảng sắp tới! ”
“Cám ơn vì bữa ăn!”
[Cẩn thận khi trở về]
“Tất cả mọi người, đừng đi dạo và hãy đi thẳng về nhà” (Shiki)
Khi Gotetsu sắp xếp mọi thứ để đóng cửa, có những học sinh ở đó cúi đầu xuống. Trong thị trấn này, nơi các sinh viên có một vị thế cao hơn, đây là một cảnh tượng kỳ lạ. Đó là Raidou và các học trò của anh ấy.
Cả bảy dường như trở về ký túc xá của họ, tất cả bọn họ biến mất vào con phố đêm. Từ Gotetsu đến ký túc xá, không có sự khác biệt về phương hướng và tất cả đi theo cùng một cách. Miễn là họ bước vào khuôn viên của Học viện, không cần phải lo lắng. Ít nhất, Raidou làm cậu có thể phát hiện tất cả những gì đang diễn ra ở khu vực này. Lý do cậu làm vậy là vì sự bảo bọc quá mức mà cậu nhận được khi làm đàn em trong clb.
“Giờ thì, hãy trở lại với Shiki” (Makoto)
“Vâng. Lime và những người khác đang tham dự một bữa tiệc tối với các nhân viên của guild thương gia và nhân viên của các cửa hàng gần đó, vì vậy có vẻ như thời gian họ trở về vẫn chưa được biết. Làm sao chúng ta quay về Asora? ”(Shiki)
Nghe lời đề nghị của Shiki, Raidou không trả lời ngay lập tức và suy nghĩ. Nhờ có một bài viết mà Eva mang đến cho anh, anh đã có thể tiến lên phía trước trong sự huấn luyện của mình với một mục tiêu rõ ràng trong đầu. Anh ta có thể cảm thấy vui vẻ hơn và hoàn thành. Bình thường cậu sẽ ngay lập tức quyết định đến Asora và dịch chuyển tới đó.Còn Shiki thì sử dụng thông tin và kinh nghiệm của mình như thường lệ, rất đang tinh cậy.
“Để xem nào. Không, hôm nay chúng ta hãy trở lại thương đoàn. Shiki, cậu… cậu đã nhét thứ gì đó vào đầu Jin và những đứa khác trước khi chúng ta hợp nhóm sao? ”(Makoto)
“? !! Ý ngài là gì … … thứ gì đó? ”(Shiki)
Shiki làm một phản ứng quen thuộc đối với câu hỏi của chủ nhân của mình. Không cần nghe câu trả lời của anh ta. Raidou chỉ ra một trong những khả năng mà anh dự đoán là do Shiki.
“Từ những gì ta nhìn thấy, họ đã có động lực khá lớn . Đặc biệt là Jin.Cậu ta nói cậu ta có thể đang xâm nhập vào thư viện, nhưng nhìn có vẻ cậu ta đã sẵn sàng đi đâu đó. Jin thường nói những điều mà người ta thường không nói, và anh đặc biệt thích thú với điều đó. Và vậy, anh đã nói gì với họ? ”(Makoto)
“… Họ đã bị thất bại hoàn toàn khi đối mặt với giai đoạn thứ hai của Lizard, nên tôi vô tình can thiệp. Họ dường như có đủ vốn để sử dụng dịch chuyển, vì vậy tôi khuyên họ nên nâng cao trình độ của họ. Học sinh Rotsgard thực sự được khuyến khích để tăng cấp độ của mình. Kể từ khi họ bước vào lớp của Raidou-sama, cuối cùng họ cũng đã tăng cấp độ của họ ”(Shiki)
“Chà, tôi chưa đặt công việc thăm dò và chinh phục mê cung trong bài giảng. Và để có được những điểm kinh nghiệm để tăng mức độ của họ, họ phải giết một cái gì đó. Ta hiểu rồi, bởi vì họ rất tuyệt vọng về lớp học này và họ đã bị trì hoãn trong việc tăng cấp độ của họ huh ”(Makoto)
Raidou nở nụ cười cay đắng. Nâng cao kỹ năng của họ mà không dựa vào trình độ của họ, bây giờ anh nghĩ về nó, phương pháp này khác với con đường bình thường của học viện. Tất cả học sinh của Rotsgard đều được đăng ký trong Guild mạo hiểm. Tất nhiên, họ không bị buộc phải làm điều đó. Đó là bởi vì nó thuận tiện, vì vậy họ chắc chắn để hoàn thành việc đăng ký trước. Vì nhiều lý do khác nhau, không có bàn tiếp tân chi nhánh của guild ở thị trấn nơi học viện chính có mặt, nhưng tất cả học sinh đều có thẻ guild. Bạn có thể có được nó miễn phí và nó có một giao diện với chức năng giao tiếp cao, và nó có vẻ được sử dụng rất nhiều trong học viện. Makoto đã học được điều này gần đây. Bỏ qua thông tin của giáo viên, anh ta không chú ý nhiều đến thông tin liên quan đến học sinh.
“Ngoài ra còn có kết quả thử nghiệm về tác động của trái cây của Asora, do đó khả năng của chúng đã tăng lên đáng kể, nhưng việc tăng mức độ của chúng có thể chứng minh là một bổ sung tốt” (Shiki)
“Ngoài ra huh. Shiki, những gì anh thực sự muốn dạy họ không phải là sức mạnh, là tự tin phải không? Nếu họ ra ngoài và chiến đấu với một số mamono ngẫu nhiên ở ngoại ô ở trạng thái hiện tại của họ, có lẽ họ sẽ rất ngạc nhiên ”(Makoto)
“… Vậy là ngài đã nhìn thấu tôi rồi. Đúng như mong đợi ”(Shiki)
“Chỉ là ta có thể hiểu những thứ như thế này. Đây là một con đường mà ta đã thực hiện với sensei của mình”(Makoto)
“Đây là một dự đoán từ tôi, nó có thể hơi quá gượng ép, nhưng nếu họ cố gắng hết sức trong ba ngày, sẽ không nghi ngờ gì việc họ có thể vượt qua cấp 70” (Shiki)
“Chà, đó không phải là một tốc độ có thể chấp nhận được sao? Xung quanh nơi này có một giới hạn ở những nơi mà người ta có thể chiến đấu và kẻ thù, và ngay cả khi Jin hành động như thế, cậu ta là loại người không làm điều gì dại dột. Nếu họ lên đến mức độ đó, họ có thể nhận được sự tự tin và yêu cầu ta để tham gia vào trận giả chiến với Mist Lizard một lần nữa vào tuần tới. Đây sẽ là lần cuối cùng hai chị em sẽ tham gia. Dù sao thì, Shiki, không phải là cách anh thể hiện âm thanh như Tomoe sao? ”(Makoto)
“Cô ấy bảo tôi học về thế giới của Raidou-sama và đưa cho tôi vài tài liệu. Tôi đã xem qua chúng”(Shiki)
Raidou đang dự đoán hành động của các học trò của mình và có biểu hiện như thể đang vui vẻ. Anh đã được đắm mình trong một cảm giác dễ chịu, giống như xem đàn em cố gắng hết sức mình. Dự đoán bằng cách đọc các xu hướng của xã hội vẫn còn quá khó đối với anh, nhưng với những kỷ niệm về hoạt động câu lạc bộ của anh, và ký ức về sự rèn luyện của anh, anh có thể hiểu được hành vi và lối suy nghĩ của học sinh.
“Tôi đã giới thiệu cho họ một nơi mà hiện tại họ có thể quản lý. Từ ngày mai chúng tôi sẽ có thể di chuyển dễ dàng hơn huh. Chúng ta sẽ được giải thoát khỏi việc bảo vệ học sinh ”(Shiki)
Shiki nói với một giọng vui vẻ trộn lẫn với một cảm giác tự do khi anh nói với anh về lời khuyên anh đưa cho học sinh.
“… Có thể có những sự kiện bất ngờ, nên chỉ trong trường hợp, chúng ta hãy xem… hãy để Eris theo họ ở sau lưng họ. Nếu chúng ta cho họ một quả chuối, những cô gái đó chắc chắn sẽ chấp thuận ngay lập tức ”(Makoto)
“Như bạn muốn” (Shiki)
Thay vì hạnh phúc vì được tự do, trước tiên anh nghĩ đến việc đảm bảo an toàn cho học sinh của mình. “Chủ nhân cũng khá mềm không?” Là những lời Shiki nuốt xuống và chỉ trả lời với một phản ứng tích cực. [2]
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
Quá dễ dàng.
Thật dễ dàng đến mức nó thậm chí không phải là một trở ngại.
Cảm giác toàn năng mà tôi cảm thấy trong ngôi làng mà tôi lớn lên đã thống trị toàn bộ cơ thể của tôi. Tôi được gọi là một thần đồng. Trong thanh kiếm, cung, ma thuật và tay trần là tốt. Tôi đã không thua bất cứ ai trong làng. Kể từ khi tôi nhận được một thẻ guild và đã có thể tăng mức độ của tôi, tôi đã đi gần như mỗi ngày để săn, và trong thời gian, thậm chí tôi có thể đánh bại những người ở làng lân cận.Một cảm giác khó chịu khi có thể làm bất cứ điều gì. Trước khi tôi được học viện gọi đến như là một sinh viên học bổng và đến Rotsgard, tôi luôn là số một.
Kể từ khi tôi bước vào Rotsgard, sự tự tin vô dụng của tôi đã bị nghiền nát ngay lập tức. Trên thế giới, luôn có vị trí hàng đầu. Tôi vẫn còn tiềm năng. Tôi chỉ là một sinh viên với một chút lợi thế. Điều tôi đang cố gắng nói là, trong một thời gian dài, tôi đã không nếm trải cảm giác này.
Ngay bây giờ, nhóm của chúng tôi, bảy người đang ở trong một khu rừng hơi xa Rotsgard. Mục tiêu là lên cấp. Đây là một việc khá là quan trọng, nhưng kể từ khi chúng tôi bước vào lớp của Raidou-sensei, chúng tôi thực tế đã không tăng cấp độ. Có lẽ không chỉ tôi, Amelia Hopelace, mà còn Jin đứng trước trận chiến và quyết định mục tiêu của mình, và chị em nhà Rembrandt vừa mới tham gia lớp học, phải giống nhau. Trong lớp của Raidou-sensei, không có thực hành để tăng cấp độ, hơn nữa, thấy rằng mức độ của tôi đã không tăng sau khi lên cấp bốn mươi, tôi có thể đã cảm thấy cay đắng.
Nhưng tôi nghĩ rằng lý do số một nằm ở Raidou-sensei. Lớp của sensei là một lớp kỳ lạ, nơi mà một người trở nên mạnh mẽ ngay cả khi không tăng cấp độ. Không ai đã tiết lộ nó mặc dù. Đúng là nó khắc nghiệt đến mức khó tin, nhưng tôi có thể nói rõ ràng rằng tôi đã trở nên mạnh hơn vài tháng trước.
Tôi được khuyên phải suy nghĩ về ý nghĩa đằng sau mọi cuộc tấn công và phòng thủ. Thầy cũng nói với tôi việc làm thế nào để tìm hiểu thói quen trong một cuộc điều tra. Ở giữa bài giảng, trong thời gian chúng tôi đang ở bài giảng vui vẻ chống lại Blue Lizard-kun, thầy ấy đã cho chúng tôi những lời và lời dạy mà tôi không hiểu, nhưng bây giờ, sau khi săn, tôi đã hiểu rõ.
Chuyển động của đối thủ thật buồn tẻ. Trong thời gian chúng tôi nghĩ rằng, đã liên lạc và quyết định chiến lược của chúng tôi, mamonos thực tế không di chuyển. Đó là một cuộc chiến dễ dàng. Mặc dù tốc độ của chúng tôi không thực sự tăng lên.
Đây là lần đầu tiên.
Ngay cả khi một cá nhân thay đổi đột ngột trong các phong trào, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp đó để chúng tôi có thể chống lại nó mà không có bất kỳ vấn đề gì. Nếu đây là cuộc chiến chống lại các hyuman hay demi-human khác, câu chuyện có thể khác, nhưng điều này không giống như kẻ thù mà mọi người phải tuyệt vọng vây quanh và đánh bại trong quá khứ, trước khi nhận được bài học của Raidou-sensei.
Cảm giác ngoài nơi này có lẽ đã được mọi người cảm nhận ngay lúc này. Trong khi mọi người đều hoang mang, chúng tôi đã giết mamonos với tốc độ không thể tin được và thực tế không có thương tích, chúng tôi đã tăng cấp độ của mình.
“Thật đáng kinh ngạc…”
Ngay bây giờ chúng tôi đang nghỉ ngơi tại một căn cứ để vượt qua đêm.
Người sử dụng gió Izumo, người thường không thể hiện cảm xúc trên khuôn mặt của mình thường xuyên, không thể kiềm chế sự phấn khích của mình và thốt lên lời đó. Ah, gọi anh ta là một người sử dụng gió bây giờ có thể không chính xác. Anh ta bây giờ có thể sử dụng ba loại yếu tố ở một mức độ mà nó có thể được sử dụng trong chiến đấu thực sự.
Mọi người, kể cả tôi, gật đầu trước lời của Izumo. Chỉ trong một ngày, mức độ của họ đáng lẽ phải bước vào một giai đoạn khó mà lên cấp, đã tăng lên 8 cấp nhanh chóng. Hơn nữa, không có cảm giác khác lạ trong cơ thể của họ thứ mà dễ dang cảm nhận dc khi người “bình thường” lên cấp. Họ đã thật sự có thể cảm nhận và sử dụng sức mạnh tăng lên trong cơ thể. Nó thật bí ẩn.
“Đây là kết quả của lớp của Raidou-sensei và Shiki sao?” (Misura)
Misura chặn các đòn tấn công và nhận chúng. Một vai trò mà cậu phải nhận rất nhiều đòn đánh. Đó là lý do tại sao, sau khi chiến đấu cả ngày và tăng cấp độ, sẽ rất bình thường nếu anh còn không thể nói chuyện. Hôm nay anh ta không nhận được vết thương nào đáng để gọi là vết thương. Nó không giống như số vết thương anh nhận được là nhỏ, nhưng loại thuốc mà Shiki-san đã cho anh chữa lành vết thương ngay lập tức. Đó chắc hẳn là một trong những lý do chính.
Với phép thuật của Misura và Sif, hồi phục có thể rất tốt, nhưng bởi vì họ không cần sử dụng ma lực ở khu vực đó, họ có thể tập trung vào vai trò tấn công của mình và giúp đánh bại mamonos dễ dàng hơn nhiều.
Họ cảm thấy như một thế giới hoàn toàn khác.
Đúng vậy, Shiki-san. Anh ấy là một người thực sự tuyệt vời. Anh ấy đang hướng dẫn chúng tôi bước tiếp theo. Không có anh ta, chúng tôi chắc chắn sẽ không thể phục hồi từ lớp của Raidou-sensei. Tôi nghĩ bản thân mình là một kẻ thua cuộc, nhưng đôi khi sensei sẽ nói những điều thật sự gây sốc. Tôi nghe nói rằng anh ấy gần như bằng tuổi với chúng tôi, nhưng điều đó thực sự là vấn đề. Shiki-san đặt những bài giảng ma quỷ của Raidou-sensei vào khả cho phép của tôi.
Thành thật mà nói, tôi thích Shiki-san. Anh ấy là hình mẫu nam giới lý tưởng. Anh ấy tử tế và toàn diện. Trên hết, anh ấy có một nụ cười tươi mới phù hợp hoàn hảo với vẻ đẹp của anh ấy. Có kiến thức sâu rộng và không khó chịu. Về Raidou-sensei, tính cách hấp dẫn của anh ấy rất đáng sợ.Tôi ước rằng một người với nhan sắc như vậy không nên bị tranh giành như vậy. Thực ra thì nội việc hai chị em Rembrandt đang đuổi theo anh ta thậm chí còn…đủ rồi!!.
Hah … anh ta đã kết hôn chưa? Anh ấy chắc chắn có ít nhất một người yêu. Nếu là anh ấy, tôi không quan tâm nếu tôi là số 2 hoặc 3 mặc dù ~. Ngay bây giờ sự ngưỡng mộ của tôi quá mạnh đến mức tôi thậm chí không thể tưởng tượng được bản thân mình bên cạnh anh ấy.
“Suy nghĩ trong khi chiến đấu tạo ra rất nhiều khác biệt huh”
“nó thật sự rất nhanh!”
“Thật khủng khiếp khi chúng ta lao vào Blue Lizard-kun mà không hề suy nghĩ gì cả”
“Đúng vậy!”
Đêm đầu tiên mặc. Tôi bằng cách nào đó có thể bình tĩnh lại cơ thể cao quý của mình và rất khó để nghỉ ngơi.
Các trận chiến vào ngày hôm sau trôi qua không có vấn đề gì cả. Chúng tôi đã thay đổi vị trí chiến đấu theo những khu vực của khu rừng nơi chúng tôi không thể vào trong quá khứ. Chúng tôi vẫn đang thích nghi hoàn hảo với những mamonos đầu tiên mà chúng tôi đụng độ. Rằng chúng ta có hai pháp sư xuất sắc có thể chống lại hầu hết mọi yếu tố phải là một trong những lý do chính của nó. Ngay bây giờ tôi chỉ có thể sử dụng phép thuật mà hầu như không thể gọi là hỏa lực, nhưng một khi tôi trở lại học viện, tôi có kế hoạch làm hết sức mình trong khía cạnh đó. ‘Nó mở rộng các lựa chọn chiến lược của bạn’, đây cũng là một trong những nhận xét của Raidou-sensei. Để nghĩ rằng nó sẽ làm tăng lợi thế của chúng tôi trong trận chiến rất nhiều. Tôi có thể tưởng tượng Izumo và Sif đang suy nghĩ giống như tôi. Một phần của tôi do dự khi kết bạn với Sif vì danh tiếng xấu của Rembrandt, nhưng trong một tình huống mà chúng tôi giao phó cuộc sống cho nhau, chúng tôi có thể hợp tác tốt với nhau. Chúng tôi đã ăn cùng nhau nhiều lần và có những cuộc trò chuyện như đêm qua, vì vậy tôi nghĩ rằng tôi không có một bức tường dày như vậy được tạo ra giữa chúng tôi bây giờ. Tất nhiên, Yuno cũng vậy. Tôi không biết chị em Rembrandt đã hành động như thế nào trước đây, nhưng bây giờ họ là những thành viên đáng tin cậy.
“N?”
Vừa nãy, tôi nghĩ tôi đã thấy một người da nâu nhỏ ở nhánh cây đó… hay là do tôi tưởng tượng ra nhỉ?
“Amelia, có chuyện gì vậy?” (Jin)
Với cây thương trong tay, Yuno đi song song với Jin. Phía sau là Daena và Misura. Izumo, Sif và tôi đang bảo vệ con đường trong khi làm theo kế hoạch. Kể từ khi chúng tôi bắt đầu tham gia lớp học của Raidou-sensei, sức chịu đựng của chúng tôi đã tăng lên, nhưng việc các pháp sư chạy quanh khu rừng thì vẫn thật khắc nghiệt. Nhưng ngay bây giờ chúng ta tiến lên bằng cách đi bộ ở những đoạn có thể. Tuy nhiên, tiến bộ của chúng ta đang tiến triển nhanh chóng. Suy nghĩ về điều đó, tôi có thể nói rằng tất cả chúng ta đang làm hết sức mình.
Trong khi mỉm cười gượng gạo trước sự vui vẻ của tuyến trước, chúng tôi đến bờ hồ nơi họ đang đợi.
Ở đó, một con rồng đã có mặt.
Không phải trò đùa. Nghiêm túc.
Có phải nó đang sử dụng hồ này như một nguồn cung cấp nước?
Không tốt. Tôi liên tục bị kích động. Sự bình tĩnh của tôi đang bị rối loạn.
Đó không phải là nó. Đây không phải là nó phải như thế nào. Hãy suy nghĩ. Hãy suy nghĩ về một biện pháp đối phó. Tấn công, bảo vệ hoặc chạy. Điều quan trọng nhất là xác nhận thẻ của tôi trong tầm tay. Bình tĩnh, bình tĩnh!!!
Ở phía trước tầm nhìn của tôi, vẫn còn một khoảng cách khá xa. Một hồ hình trăng lưỡi liềm, chúng tôi đứng ở phần bên ngoài đó. Con rồng ở gần trung tâm, nơi phần đất đổ vào khu vực bên trong. Đó là nước uống, không, nó đã được. Ngay bây giờ nó đã dừng chuyển động của nó và đang nhìn về phía chúng ta.
Nó có một cơ thể giống như một con thằn lằn, nhưng bằng chứng rằng nó không phải là một con thằn lằn ở trán của nó có một cái sừng nhọn nhô ra thẳng về phía trước. Màu sắc của cơ thể của nó là màu xám, lớp da bên ngoài của nó có nhiều vảy. Chiều dài của nó có lẽ là khoảng 4 đến 5 mét.
“J-Jin…”
Giọng của Misura như bị nghẹn. Chúng tôi cũng hiểu cảm xúc hiện tại của anh ấy. Tuy nhiên, bạn cũng đã ở tình trạng hoàn hảo khi đến đây, vì vậy bạn nên suy nghĩ là tốt. Tôi tin vào các bạn.
“Amelia, cậu có biết về cái đó ở đằng kia không?” (Jin)
Jin từ từ cởi thanh kiếm của mình và lập trường chiến đấu. Anh ta phải đánh giá rằng không thể vượt qua tình huống này mà không chiến đấu. Tôi lặng lẽ gật đầu trước câu hỏi của anh ta. Ngay bây giờ, những gì tôi có thể tự hào nhất trong bữa tiệc này là kiến thức của tôi.
“Ừ. Nó là một trong những con rồng cấp thấp nhất. Tôi không biết tên, nhưng nếu tôi nhớ chính xác, nó là một con rồng di chuyển riêng lẻ và điểm yếu của nó là băng. Một số chỉ dẫn cho rằng nên tấn công phủ đầu nó ngay khi gặp với các đòn tấn công tầm xa. Nếu bạn định thách thức nó, một nhóm 10 người có trình độ trên 90 là tốt nhất ”(Amelia)
“Mức hiện tại của chúng ta là gì? Tôi 75 tuổi (Jin)
“Tôi cũng vậy” (Amelia)
“Tôi 74 ” <Male>
“Tôi 74” <Male>
“Tôi 77” (Sif)
“Tôi cũng 77” (Yuno)
“… Tôi là 73” <Male>
Cấp độ là không đủ.Trong trường hợp này chạy đi là sự lựa chọn tốt nhất. Chỉ… ngay bây giờ chúng ta đã bị con rồng nhắm vào như kẻ thù. Nếu đó là một tình huống mà chúng tôi là những người tìm thấy nó, thì chạy trốn sẽ giống như một lựa chọn thực tế. Ngoài ra, điểm yếu của nó là băng, điều đó khá là tệ. Nếu có thể, nó sẽ là tốt nhất nếu nó là gió. Hoặc lửa và đất. Trong một tình huống mà chúng ta có thể đập vỡ nó bằng phép thuật mạnh mẽ, chúng ta vẫn có cơ hội chiến thắng.
“Tôi sẽ là người bảo vệ phía sau. Izumo, tôi muốn cô bỏ phép thuật hỗ trợ gió và tăng tốc độ của mọi người ”(Jin)
Những lời của Jin gợi ý thoát. Nó có thể là sự lựa chọn đúng đắn. Nhưng điều đó có nghĩa là Jin sẽ
“GYYEAAAAAAAA !!”
Suy nghĩ của tôi bị cắt ngang ở giữa.
Khoảnh khắc con rồng chậm chạp mở miệng đối diện với chúng tôi, một tiếng gào thét cao ngớ ngẩn vang vọng trong khu vực!
Một tiếng gầm quá sức! Nếu đó là một con rồng, tiếng hét này được sử dụng bởi hầu như tất cả chúng để tê liệt các chuyển động của đối thủ. Đúng vậy, nó đã có điều đó. Tôi quên những thông tin cần thiết như vậy trong khoảnh khắc quan trọng này! Tôi giả vờ bình tĩnh nhưng không thể hành động được!
Hối hận đi sâu vào trong tôi, nhưng cơ thể tôi không hề cử động. Tôi có thể nói rằng nó hoàn toàn cowering trong sợ hãi. Đây là lần đầu tiên tôi nhận được tiếng gầm này, nhưng nó thực sự hiệu quả!
Con rồng lao tiến tới vị trí của chúng tôi với tốc độ không phù hợp với cơ thể khổng lồ của nó. Nỗi sợ hãi lại gào lên và không chịu biến đi. Thực ra, cả cơ thể của tôi đang run rẫy đáp lại sự sợ hãi đang lớn dần kia.
Ngay cả khi tôi nói đó là cấp thấp nhất, rõ ràng đó không phải là đối thủ phù hợp với chúng tôi!!
Ai đó, bất cứ ai, nếu có thể di chuyển, hãy chạy!
Tôi lập tức nhìn về các thành viên khác khi hiệu ứng của tiếng rống kết thúc, nhưng mỗi người trong số họ đang nghiến chặt răng và với khuôn mặt cứng nhắc, toàn bộ cơ thể họ run rẩy. Jin, tại thời điểm này cậu sẽ không trở thành một tên mít ướt và cho chúng tôi thấy rằng cậu có thể di chuyển phải không ?! Có ổn không khi chỉ ngồi đó chờ bị ăn?
Suy nghĩ của tôi gần như đẩy đổ lỗi là vô ích, và con rồng tiếp tục tiếp cận. Chỉ là một khoảnh khắc bất cẩn. Một sai lầm duy nhất. Cho một kết thúc như vậy xảy ra chỉ là… !!
“… Obu… Zeiruno… Juna”
A-ria?
Ở đâu? Lên?!trên một nhánh cây ?!
Ở đó, một cô gái nhỏ mặc một chiếc parka màu trắng mà tôi chưa bao giờ thấy trước đây đang ngồi.
Cô ấy có một thứ trông giống trái cây màu vàng trong một tay, có lẽ cô ấy đang ở giữa bữa ăn nhẹ của cô ấy?
Có một con rồng ngay tại đây. Một bữa ăn nhẹ.
Tôi thật sự đang vô cùng rối bời. Ngay cả khi tôi cố gắng nhớ những lời dạy của Raidou-sensei, tôi vẫn không thể giữ bình tĩnh. Điều đó thật đáng tiếc nhưng, tôi hiện giờ không thể bình tĩnh trong mọi tình huống.
Thật là một công viên kỳ lạ. Có một trang trí ở phần đầu. Eh? Tai mèo?
Tại thời điểm này tôi đã nghĩ một điều vô dụng và ngu ngốc như vậy…
Vô số cây nho xuất hiện từ trong rừng và đang tiến về phía hồ, không, chúng đang hướng về con rồng. Tốc độ của con rồng chậm lại, các dây leo quấn quanh toàn bộ cơ thể của và khóa chặt mọi hành động của nó.
Triệu hồi dây leo? Không, đây là những cái cây? Từ các nhánh cây, nó thay đổi thành thứ gì đó và trải dài về phía con rồng và phong ấn chuyển động của nó?
Từ những cây to và cây non, không chỉ thế, cỏ và cây bụi nữa. Tất cả chúng đều trải dài như xiềng xích. Bây giờ tôi nhìn chi tiết hơn, nó không chỉ màu nâu, tôi cũng có thể thấy màu xanh lá cây trộn lẫn. Đây là một câu thần chú mà tôi chưa bao giờ thấy trước đây.
“…”
Giọng tôi không phát ra. Đây có phải là do tiếng gầm của con rồng không? Để phong ấn khả năng sử dụng arias của bạn, thật là một kỹ năng đáng sợ. Nghĩ rằng mọi con rồng đều có thể sử dụng nó, tôi có thể cảm thấy bị đóng băng.
* Tấn
Một âm thanh ánh sáng được nghe thấy.
Khi tôi nhìn, tôi có thể thấy người đã cứu chúng ta (?) Đang đứng giữa nơi Izumo và Sif đang ở. Để có thể đi xuống dễ dàng như vậy từ độ cao cao như vậy. Cô ấy là một bán nhân?
Vì công viên bị mòn sâu, tôi chỉ có thể nói rằng cô ấy có làn da nâu. Ngoài ra cô ấy còn nhỏ. [3]
Cô gái đó đặt tay lên bụng của Izumo và đánh nhẹ nó bằng một âm thanh * ponpon. Cô lắc đầu trái và phải.
“Làm thế nào để phát triển” ( phát triển cái gì vậy ta :v )
“?!”
Sau đó, cô bóp lấy ngực của Sif bằng cả hai tay và xoa xoa chúng. Oh ~.
“Thời đại của bộ ngực lớn không phải là vĩnh cửu”
“! # $! & ?!” (Sif)
Từ biểu hiện của mình, tôi có thể nói rằng Sif đang hoảng sợ. Thành thật mà nói, những cảm xúc thực sự từ tôi, người có một ngọn đồi khiêm tốn là: “Làm tốt lắm”. Tte, tôi đang nghĩ gì vậy?
Nếu chúng ta nghĩ về thứ tự, tôi sẽ tiếp theo?
Giả thuyết của tôi chắc chắn là đúng, đứa trẻ (tôi nghĩ) đang chạy bộ một cách đáng yêu đến nơi tôi đang bước lên đầu ngón chân của tôi với tất cả những gì cô ấy có.
“Tôi không nhỏ!”
“&& !!”
O-Ouch !! Hay giống như, tại sao cô ấy lại biết tôi đang nghĩ gì ?!
Sau đó, cô ấy nói chuyện với nhau theo thứ tự khi đi đến nơi con rồng đang ở.
Nhân tiện, cô ấy so sánh Yuno với Sif và sau đó nói với cô ấy “tự mình”.
Với Daena, cô nói với anh là “Sống mạnh mẽ, pikmin”.
Với Misura, ‘Có một con nhện phía trước. Bạn vẫn có thể làm cho nó, sucker ‘. <Đừng bận tâm điều này, tôi cũng không hiểu nó
Đối với Jin, ‘Lần trước tôi nhầm lẫn sự thay đổi’, nói rằng, cô lấy tiền ra và bỏ vào túi áo.
Tôi-tôi không thể hiểu chút nào.
“Chà, nó vẫn là một chuyến tham quan cho đến khi cậu trở về như vậy…”
Cô gái đó quay lại và nhìn vào mọi người chúng ta, và với bàn tay không cầm thứ trông như trái cây, cô ấy chỉ ngón tay trỏ vào chúng tôi.
“Ngoài ra, chuối không được tính là đồ ăn nhẹ. Tôi vẫn còn hai. Ufufufu ~ ”
… Tại sao vậy, tôi không hiểu cô ấy đang nói gì, nhưng tôi bắt đầu cảm thấy như không có một chút căng thẳng nào ở đây cả.
Cơ thể con rồng bị trói chặt, cả bốn chân của nó cũng vậy. Mặc kệ cho nó giãy dụa thế nào thì những cái cây đó vẫn tiếp tục siết chặt, nhưng để có thể kiềm chế một con rồng lâu tới như vậy chắc chắn đó là một phép thuật cấp cao. Cô gái này chắc chắn là một pháp sư.
Cô chắc hẳn đã nghĩ về điều gì đó. Người mặc một parka với đôi tai mèo ngừng ăn thứ trái cây màu vàng đó và ném thứ giống như da vào chân con rồng.
Tất nhiên, nó bị con rồng đè nát.
Đứa trẻ nhìn vào nó.
Eh? Gì? Cô ấy đang cố gắng làm gì vậy?
Ngay bây giờ, không khó để nói ra. Chỉ một lần là tốt, tôi cảm thấy như vặn lại.
“Chúng tôi đã nói như vậy!”
Người parka tuyên bố chắc chắn trong khi chỉ vào nửa dưới của con rồng. Có vẻ như cô ấy đã ngừng sự trêu chọc con rồng bây giờ. Mặt khác được cô đang chống hông tạo dáng. Có lẽ vì khả năng của cô ấy, cô ấy có rất nhiều sự bình tĩnh khi đối mặt với một con rồng. Aah, tôi muốn mạnh mẽ hơn ~.
“Sẽ rất nguy hiểm nếu chúng ta làm công chúa Komoe giận dữ”
Công chúa Komoe? Người này, cô ấy có dưới sự chỉ huy của một quốc gia không?
“Bởi vì tất cả những chuyện này đã sảy ra(đều đều)”
Trước khi tôi nhận ra, có một sự hình thành ma thuật bên dưới chân của cô gái Parka. Trên tay cô là một cây gậy nhỏ. Đó có phải là công cụ mà cô ấy sử dụng làm vật trung gian không? Nó nhỏ như một công cụ để viết và nó không có vẻ mạnh mẽ chút nào…
Vòng tròn ma pháp hiện lên phần lớn mặt hồ. Vô số ký tự kỳ lạ cùng một khuôn mẫu trôi nổi trên mặt hồ và…
Con rồng quay mặt về phía hồ và bị ném xuống đó. Nó được giải phóng khỏi cùm cây và cơ thể của nó đang ở giữa không trung, hơn nữa, trên đỉnh mặt hồ có vô số ký tự ma thuật mờ ảo.
Nó có thể muốn gầm lên một lần nữa. Con rồng mở to miệng.
Liệu nó sẽ lao vào nước trước, hay tiếng gầm thứ hai sẽ đến trước? Tôi đã nghĩ vậy, nhưng không ai trong số họ xảy ra.
Bởi vì từ vô số hình thành, ngọn giáo khổng lồ của băng phun ra đồng thời và xiên con rồng trên không trung.
Tôi cảm thấy cảnh tượng không thật đó hơi hài hước.
“Quá tệ. Nếu bạn có thể né tránh mọi thứ một mình, thì màn trình diễn thực sự sẽ bắt đầu ”
Những lời nói một cách thờ ơ tiếp tục giữ một ý nghĩa mà tôi không biết.
Cơ thể của rồng biến thành bụi.
Cô gái có tai mèo cũng biến mất cùng với con rồng.
Mùa hè này sẽ là một mùa hè mà chúng ta sẽ không bao giờ quên được. Với cơ vẫn không thể cử động, chúng tôi lặng lẽ chấp nhận sự thật đó.
Ghi chú :
Bản dịch này dịch gấp nên khá dở mọi người thông cảm. sau khi xong công việc minh sẽ chỉnh lại và dịch tiếp phần sau