Overlord Fanfiction – Trốn Thoát

Overlord Fanfiction – Trốn Thoát

Tác giả: WIN THAN(Thành viên group MBB)

Ò ó o o ! Tiếng gà trống gáy vang báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu. Một lúc sau, một người đàn ông xuất hiện. “ Thức dậy làm việc mau, 2 con ranh. Nếu chúng mày hôm nay ko làm xong việc, đừng nghĩ chúng mày sẽ đc yên với tao”. Người đàn ông với thân hình lực lưỡng vừa mở cửa ra quát lớn. Nghe đc tiếng quát, Kuuderika và Ureirika tỉnh dậy . Người đàn ông quăng cho 2 đứa nhỏ 2 mẩu bánh mì vụn gòi nói lớn: “ Ăn nhanh gòi làm việc đi ” Sau khi ăn xong, Ureirika và Kuuderika bắt tay vào làm những công việc như mọi ngày. Quét dọn nhà cửa, giặt đồ, nấu cơm, cho ngựa ăn, v.v…
                   ---------------------------------------------
Đã 6 tháng trôi qua kể từ ngày chúng biết tin Arche, người chị mà chúng yêu quý nhất đã chết. Nghe đc tin đó, chúng đã khóc rất nhiều, nhiều đến nỗi đã ngất lên ngất xuống nhiều lần. Một thời gian sau đó, vì không có tiền để trả nợ nên ba mẹ của chúng đã không ngần ngại bán chúng cho Max, một tên chuyên cho vay nặng lãi. Kể từ lúc đó, một chuỗi ngày địa ngục với chúng bắt đầu . Chúng làm việc với đôi mắt vô hồn, đôi mắt của những người với tâm hồn đã chết. Ở cái tuổi ăn tuổi chơi đó, chúng đã phải làm những công việc nặng nhọc, vất vả của người lớn. Tuy làm việc chăm chỉ như trâu như chó nhưng chúng vẫn bị đánh đập, hành hạ không thương tiếc.
                    ---------------------------------------------
Bang ! Bang ! Một tràn âm thanh vang lên. Âm thanh của những thứ đc làm bằng đất nung rơi vang vọng khắp căn nhà. Một chồng chén dĩa rơi xuống và những mảnh vỡ văng khắp cái gác bếp. Một mảnh vỡ lớn găm sâu vào tay của Ureirika.
“ Ureirika ! Máu ! Tay Ureirika chảy máu nhiều quá. Làm sao bây giờ ? Có ai không ? Làm ơn cứu Ureirika với ”. Kuuderika vừa khóc vừa la lớn mong ai đó cứu giúp chị mình.
“ Có chuyện gì đó ? Cái gì mà ồn ào dữ vậy ?”
Max, chủ của nơi này chạy đến. Nhìn thấy chén dĩa rơi vỡ khắp nơi, hắn nỗi giận, vừa chửi vừa đánh 2 chị em không thương tiếc : “ Lũ súc sinh ! Khốn kiếp , nhìn xem chúng mày đã làm gì. Tao mua chúng mày về vì thấy đáng thương. Đem chúng mày về , cho ăn cho ở. Chỉ kêu chúng mày làm có mấy công việc vặt vãnh hàng ngày mà cũng không xong. Đã vậy còn làm bể đồ của tao, lũ ăn hại ”.
“ Xin ngài, xin ngài hãy cứu lấy chị cháu, cháu xin ngài ”. Kuuderika vừa ôm lấy người của Ureirika vừa khóc lóc van xin.
“ Cứu, tao đánh chết chúng mày luôn cho rãnh nợ, một lũ vô dụng. Chết đi ! Chết đi ”. Cơn giận của hắn giống như bão lớn không ngừng giáng xuống đầu 2 chị em tội nghiệp.
Bỗng nhiên một người phụ nữ xinh đẹp với khuôn mặt hiền hậu chạy lại căn ngăn. Người phụ nữ đó tên là Ana, một người hàng xóm của nới này và cũng là người trong mộng của Max.
“Max, anh đừng đánh nữa, còn đánh nữa lũ trẻ sẽ chết đấy. Dù gì chúng nó chỉ là trẻ con, hãy nể tình em mà tha cho bọn nhỏ đi”.
“ Nể tình em, vậy ai sẽ đền bù tổn thất cho anh đây”
“ Để em trả cho. Anh hãy tha cho lũ nhỏ đi, xin anh đấy ”
“ Thôi được gòi, nể tình Ana cầu xin nên tao sẽ tha cho chúng mày, nhưng đừng mong tối này sẽ có cái cho chúng mày ăn. Liệu hồn tao đấy ”. Nói xong hắn quay trở về phòng của hắn.
“ Sẽ có một ngày em sẽ là của anh. Sớm muộn gì cũng tới thôi ”. Max vừa đi vừa nói thầm, trong đầu hắn đang vẽ nên những khung cảnh khi hắn chiếm được Ana.
“ Tay của cháu bị thương gòi kìa, mau qua nhà của cô để cô băng bó cho. Đừng lo gì cả, mọi chuyện để cô lo cho.”
“ Cháu cảm ơn cô, cảm ơn cô nhiều lắm.”
                   --------------------------------------------- 
Sau khi cuộc chiến với Vương quốc kết thúc. Không, nói đó là một cuộc thảm sát thì đúng hơn. Rất nhiều người lính đã hi sinh, họ chết ko phải vì phải chiến đấu với quân thù mà chết vì bị nỗi sợ xâm chiếm. Nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng đó, rất nhiều người lính đã bỏ chạy, vì thế mà họ tự giẫm đạp lên nhau mà chết. Sau khi cuộc chiến kết thúc, rất nhiều người lính đã rời khỏi quân đội mà trở về với gia đình. Nhưng tiếc thay, trong số những người trở về đó, không có chồng của Ana. Nên giờ đây, cô đã thành một góa phụ khi tuổi đời còn rất trẻ.
                  ---------------------------------------------  
“ Cô đã băng bó xong gòi đó, trong vài ngày này cháu đừng nên làm những việc nặng nhọc nếu không miệng vết thương sẽ rách ra đó ”. Ana vừa lau những giọt mồ hôi vừa nói.
“ Cháu cảm ơn cô, cảm ơn cô đã cứu Ureirika ”. Kuuderika vừa khóc thút thích vừa cám ơn.
“ Đây, cô có chút cháo và bánh mì vụn, hai cháu mau ăn đi cho lại sức ”. Ana đem cho 2 đứa ít thức ăn.
“ Chúng cháu cảm ơn cô nhưng chúng cháu phải về. Còn nhiều việc chúng cháu chưa làm xong, nếu không làm xong ông chủ sẽ đánh chết chúng cháu mất ”.
“ Nhưng mà vết thương vừa mới băng xong ”.
“ Dạ không sao đâu ạ, cảm ơn cô chúng cháu về đây ”. Nói xong, 2 đứa chạy thẳng vào nhà tiếp tục công việc của mình.
“ Hài, tội nghiệp cho 2 đứa nhỏ. Chỉ mới nhiêu đó tuổi đầu đã phải chịu khổ gòi, thật không hiểu chúng đã làm gì nên tội mà cha mẹ chúng lại đem bán chúng đi ”. Nhìn bóng 2 đứa nhỏ dần biến mất mà lòng Ana không khỏi đau xót.
“ Không được, không thể để mọi chuyện tiếp tục diễn ra thế này được . Phải tìm cách nào đó để giúp 2 đứa nhỏ thoát khỏi hắn mới được. Nếu không 2 đứa nó sẽ chết mất. Nhưng cách gì đây ”. Ana vừa suy nghĩ vừa đi qua đi lại. Bỗng nhiên, một ý nghĩ chợt hiện lên trong đầu cô.
Màn đêm dần buông xuống, những tia nắng cuối cùng dần biến mất. Thay vào đó là ánh sáng từ những cây đèn đường và những ngọn nến trong những căn nhà nhỏ.
“ Thật không ngờ, đây là lần đầu tiên em mời tôi qua nhà ăn tối đó ”. Max vừa nhấp ngụm bia nói.
“ Như vậy sao ”. Ana đáp.
“ Em có biết kể từ khi gặp em, anh đã đem lòng thương em gòi không ”.
“ Nhưng em là người đã có chồng gòi ”.
“ Chẳng phải hắn đã chết gòi sao ? Hãy làm vợ anh, anh sẽ cho em một cuộc sống sung túc. Không còn phải sợ lạnh lẽo cô đơn khi về già nữa ”.
“ Nhưng chồng em vừa mới mất không bao lâu, anh hãy cho em thêm thời gian để suy nghĩ ”.
“ Được gòi, anh sẽ cho em thêm thời gian để suy nghĩ, nhưng hãy nhanh đó, anh không phải là một người biết … biết…”. Max chưa kịp dứt lời liền đổ rạp xuống đất giống như con rối đứt dây.
Nhìn thấy Max bất tỉnh nhân sự, Ana biết thuốc mê đã phát huy tác dụng liền chạy qua nhà để giải thoát cho 2 đứa nhỏ. Sau khi tìm khắp nơi, cuối cùng cô cũng tìm được 2 đứa nhỏ. Bước vào cái nhà kho, Ana không khỏi đau xót khi nhìn thấy 2 đứa nhỏ đang ôm sát vào nhau mà ngủ. Không để mất thời giờ, Ana chạy lại đánh thức 2 đứa nhỏ và bảo chúng mau thoát khỏi nơi này : “ 2 đứa mau chạy đi, còn ở đây ngày nào 2 đứa sẽ bị hắn hành hạ đến chết đó ”.
“ Không được, nếu chúng cháu chạy đi, hắn sẽ giết cô mất. Chúng cháu không thể làm thế ”. Kuuderika nói với đôi mắt rưng rưng lệ.
“ Đúng vậy, Kuuderika nói đúng. Chúng cháu không thể liên lụy cô được ”. Ureirika tiếp lời.
“ Đừng lo, hắn rất thương cô. Hắn sẽ không làm tổn hại gì đến cô đâu. Đây này, cô có chút tiền và ít đồ ăn, 2 đứa cầm lấy gòi rời khỏi nơi này. Mau cầm lấy gòi đi đi, dừng lo nghĩ gì cả ”.
“ Có thật là cô sẽ không sao không ? Cô đừng gạt bọn cháu ”. 2 đứa cầm lấy túi tiền và túi thức ăn nhưng trong lòng thật sự không mún chạy đi. Chúng nó sợ sẽ làm liên lụy đến Ana.
“ Không sao thật mà. Mau đi đi ”. Ana không ngừng thúc giục bọn nhỏ chạy đi.
                                      ******* 
“ Được gòi, cô chỉ tiễn đến đây thôi . Chú Frank sẽ đưa 2 đứa rời khỏi đây an toàn. Chú ấy là chú của cô, rất tốt bụng và hiền lành nên các cháu không cần phải sợ ”. Ana nhìn vào người đàn ông đang ngồi trên chiếc xe ngựa cách đó vài bước chân đáp.
“ Cô thật sự sẽ không xảy ra chuyện gì chứ ? ”
“ Hài, 2 đứa này, cô sẽ không sao đâu mà. 2 đứa yên tâm mà lên đường ”
“ Vậy chúng cháu đi đây. Cô nhớ giữ gìn sức khỏe ”
“ Ừm. 2 đứa cũng vậy ”
“ Tạm biệt cô ”. 2 đứa nhỏ bước vào. chiếc xe ngựa từ từ lăn bánh.
“ Tạm biệt ”
Nhìn thấy chiếc xe ngựa dần biến mất trong màn đêm tĩnh mịch. Ana trong lòng hi vọng 2 đứa nhỏ sẽ có được cuộc sống bình yên sau này.
“ Hi vọng 2 đứa sẽ có được một cuộc sống tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn. Ở trên trời, chị hi vọng em sẽ phù hộ cho 2 đứa nhỏ, Arche. Coi như đây là việc duy nhất chị có thể làm cho em”. Nhìn lên những vì sao đang sáng lắp lánh trên trời, Ana rơi lệ.
Overlord Fanfiction - Isekai no Idaina Kobura

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!