Lv1 Skeleton chương 36
Lv1 Skeleton chương 36(Chapter 36)
Dịch giả : Linh Nguyen
Khi trở về Gartmar , đã có một đám đông đang hân hoan đứng chờ ở đó . Khi mà gần cuối tháng , những người dân địa phương lân cận tập trung lại tận hưởng sự hối hả và tấp nập của giao thương . Nhưng còn lần này họ ùa ra đường để đón chào những vị cứu tinh đã giải quyết vấn vạn kinh hoàng nhất , tiêu diệt Vua Goblin.
“Toàn bộ quan chức ,các chủ guild và mọi công dân của thành phố chào mừng vị anh hùng của chúng ta , Gaspard !”
Đường phố đầy ắp người , háo hức nhìn vào vị anh hùng , đứng trang nghiêm 2 bên .
“Ugh… trông thật rắc rối , sao mọi người tụ tập đông quá vậy?”
“Gaspard, cứ từ từ thôi , vẫy tay chào họ .”
Tyr cho tôi một lời khuyên
“Cảm ơn”
Whoooaaaa!
Mặc dù chỉ là một cái vẫy tay đơn giản nhưng đám đông như muốn bùng nổ . Cảm nhận sự đón chào đầy ấm áp cho đến cửa Guild , cảm tưởng như một vị tướng quay trở về nhà .
“Hãy nhận lấy công văn này , nếu đem đến thánh đường và cho họ xem , anh sẽ được tăng cấp thứ hạng”
Thư ký cúi chào một cách sâu sắc và biết ơn trước tôi .
“À … chỉ là một cái nhiệm vụ thôi mà.”
“Không đâu , gia đình của tôi sống ở một làng khai thác than đã phải chịu đựng tên vua goblin đó rất nhiều . Nhất là sau khi quân đội của các quý tộc bị tiêu diệt , không còn ai dám thách thức hắn nữa và sự khủng bố của hắn bắt đầu lan tuyền rộng rãi hơn . Ngoài ra một số người lại còn cân nhắc về việc nhiệm vụ của Elf nữa , gây ra một sự lo âu trên khắp thành phố . Ngoài ra thì lượng tiền thưởng lại không xứng với độ khó của nhiệm vụ nữa . Rất may mà có anh, Gaspard .Nếu không sẽ có thêm rất nhiều người phải chết . Vậy nên làm ơn hãy nhận tấm lòng này “
Có vẻ như không có cách nào từ chối và đành phải thuận theo ý trời thôi .
“Gaspard , tôi thậm chí không quan tâm về tiền thưởng nữa , lần sau có đi đâu nhớ rủ nữa nhé “
“Đúng tôi cũng đã quên mất lý do mà mình đã trở thành một mạo hiểm giả rồi . Nhưng sau khi cảm nhận được sự cổ vũ từ đám đông khi nãy , tôi đã lấy lại động lực của mình . Đừng quên gọi chúng tôi cho nhiệm vụ kế tiếp nhé ,anh chính là thủ lĩnh ở đây!”
“Thủ lĩnh sao ?”
“Chúng tôi quyết định sẽ gọi anh là thủ lĩnh Gaspard!”
“Đúng! Vị thủ lĩnh!”
“Cứ gọi chúng tôi bất cứ lúc nào , bất kể bao nhiêu vàng , chúng tôi sẽ đến!”
“Tôi không ngần ngại hy sinh một cái chân vì thủ lĩnh đâu!”
Mọi người đang rất hào hứng .
“Anh nói gì đó đi.”
Kishande đến và nói nhỏ vào tai tôi.
‘Có nên nói gì không đây?’
“À thì , chúng ta có thể là lũ ngốc , nhưng không ngốc hơn đám goblin đó , và cuối cùng chúng ta là kẻ chiến thắng !”
“Vì thắng lợi!”
“À thứ lỗi đã làm phiền các vị nhưng liên minh thương nhân đã chuẩn bị một bữa tiệc và muốn mời các vị đến dự “
Một vị đàn ông ăn mặc sang trọc đến mời chúng tôi đến dự tiệc .
“Chúc mừng các vị anh hùng dân tộc !”
“Chúc mừng!”
Không chỉ các thương gia , mà còn rất nhiều người khác từ đám đông đến chia vui ở buổi tiệc . Và chúng tôi , được xem như là VIP của bữa tiệc được xắp xếp ngồi ở chính giữa .
“Gaspard ,có vẻ chúng ta giờ đã thực sự là anh hùng cả rồi ”
Kishande nói với một giọng trầm ,nhưng có vẻ không được thoải mái.
“Không còn cách nào khác ngoài việc tận hưởng nó “
Tôi cười một cách lúng túng , Ashe và Miranda cũng vậy .
“Cả 3 cô cũng nên tự hào , tôi không biết làm cách nào có thể chiến thắng nếu không có các cô đấy !”
Tyr cười lớn và ca ngợi các cô gái . Làm cho cả 3 đỏ mặt lên .
Tyr nói đúng ,họ đã ở đó và giúp đỡ tôi vào những thời điểm quan trọng nhất .Có thể là do kinh nhiệm có được từ những lần chiến đấu cùng nhau . Tôi cảm thấy rất vui vì không làm theo kế hoạch ban đầu của mình là bỏ họ lại , vì xét cho cùng họ đã đóng một vai trò rất quan trọng .
Và khi vị thị trưởng đứng lên phát biểu , quảng trường bỗng chốc yên tĩnh khi thấy ông giấy giơ tay lên .
“Như mọi người đã biết , Gartmar là một thành phố khá vắng vẻ và chúng ta phải tự lo liệu hầu hết mọi chuyện , nhưng chúng ta vẫn cho thấy sự trung thành với vương quốc . Tuy nhiên , với sự xâm lăng của vua goblin , tôi đã phải thỉnh cầu đến tận 5 lần khác nhau mới nhận được sự trợ giúp của quân đội vương quốc đến tiêu diệt cái ác , và rồi mọi thứ đổ bể vô ích . Chúng ta đã phải hỗ trợ họ suốt cuộc chiến với toàn bộ lương thực lẫn vàng , cho đến khi kho bạc trống rỗng nhưng họ vẫn thất bại”
Vài tiếng la ó vang lên phẫn nộ .
“Lũ vương quốc rác rưởi !”
“Đúng ! Bọn chúng đã thất bại và đánh mất cái làng của chúng ta !
“Nguyền rủa bọn chúng!”
Cảm xúc sôi sục khiến đám lính canh lo lắng di chuyển vào .
“Bình tĩnh! Bình tĩnh! Đây không phải nơi trút giận , nên hãy bình tĩnh!”
Thị trưởng tiếp tục lời nói của mình sau khi tiếng ồn lắng bớt xuống .
“Ý tôi là bọn chúng thực sự là vương quốc hay lũ cướp … Ồ chết , tôi lỡ nói to quá à ?”
Woo hahaha!
Bầu không khí đã trở nên nhẹ nhàng hơn qua một câu đùa .
“Chúng ta đã từng nhờ đám Elf giúp đỡ , nhưng kết quả thì đã biết . Bọn chúng không bận tâm về việc giải cứu 36 ngôi làng cùng 2000 sinh mạng nam ,nữ ,già ,trẻ trong đó trở thành thức ăn cho lũ goblin . Họ là những công dân của tôi , là gia đình , là bạn bè , tôi lúc đó còn tuyệt vọng đến mức định nhờ sự giúp sức của ngoại bang .”
Đám đông đã dần tỉnh táo hơn . Việc cầu trợ quân đội nước khác tương đương với nổi loạn.
“Oh phải làm gì đây , một lầm lỗi khác , tôi nên nói gì đây … “
Ha ha ha ha!
Mọi người trong quảng trường đều bật cười trước sự hài hước của thị trưởng.
“Nhưng rồi một nhà mạo hiểm giả ngoại quốc đến . Đầu tiên anh ta tẩn đám ủng hộ lũ Elf kia . Rồi sau đó dũng cảm tiêu diệt tên vua goblin. “
Woooah Hurray!
“Chúc mừng ! Đến các vị anh hùng!”
“Chúc mừng !”
Thị trưởng bước xuống và bắt tay tôi thật mạnh
“Anh có muốn phát biểu vài lời không?”
Tôi gật đầu và bước lên bục .
“Thật xấu hổ mà nói tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc tìm kiếm sự ngưỡng mộ như thế này . Chỉ đơn giản là muốn hoàn thành nhiệm vụ cùng với sự giúp đỡ rất nhiều của mọi người …“
Ngưng lại một chút , nhìn quanh đám đông . ( tôi nói các bạn có nghe rõ không <(“) )
“… và sau những lời của thị trưởng ,tôi biết việc đó tác động mạnh mẽ đến tất cả như thế nào , nhưng tôi vẫn nghĩ mình chưa xứng với sự biết ơn đến như vậy “
Nghe thấy tiếng huýt sáo lẫn tiếng khóc trong sự khích lệ .
“Nhưng thôi gạt nó qua một bên cái đã , tình cảm của các bạn đã thực sự khiến trái tim tôi xúc động , nếu sau này Gartmar có bị một tai ương tương tự . Đừng ngần ngại gọi đến sự giúp đỡ của tôi . Bất kể có phần thưởng hay là không !“
Wow! Hurray!
Và quyết định kết thúc bài phát biểu của mình.
“Đó chính là lời hứa của tôi với các bạn !”
“Anh hùng của Gartmar vạn tuế !”
Hurray!
[Nhận được⦅Danh hiệu: Chiến binh Gartmar ⦆]
Danh hiệu mới xuất hiện .
Wahhhha!
Buổi tiệc bắt đầu ngay sau đó , nhưng tôi bị mắc kẹt khá lâu với những cuộc gặp để nói lời cảm ơn .
Thú thật là đánh quái vật thích hơn là phải giao lưu fan thế này ấy chứ.
Đã quá nửa đêm rồi đám đông bắt đầu vơi dần còn bữa tiệc vẫn tiếp tục đến sáng . Sáng ra , đường phố trông như vừa trải qua cuộc tấn công của lũ zombie vậy .
“Huh , mệt hơn so với làm nhiệm vụ nữa “
Keeeeeeeic
Một người đàn ông áo choàng mở cửa .
“Một vị tu sĩ làm gì ở đây thế ?”
Đó là Rohan, vừa bước vào. Chắc chắn là không được bình thường bị mà một vị tu sĩ cấp cao rời khỏi thánh đường và đến một nhà trọ như vậy .
“Anh có đang bận gì không ?”
“Không không , mời ngồi.”
Vị linh mục đã lén vào từ sớm để gặp tôi . Vì nếu để người khác biết sẽ có nhiều chuyện không hay .
“Tôi đến muốn nhờ anh một chuyện?”
“Tất nhiên rồi , là chuyện gì thế ?”
Rohan nhìn sâu vào mắt tôi một lúc trước khi bắt đầu.