The Evil God chương 3

The Evil God chương 3:Hero and Evil God (Anh Hùng và Evil God)

Đầu hè năm 1005 theo lịch AS. Tôi vẫn sử dụng lịch để tính thời gian như con người.

Tất cả các thuộc hạ dường như đã đi ra ngoài.

Chà, họ có lẽ đang tham gia huấn luyện hay vài thứ tương tự.

Tôi tự hỏi mình sẽ quan sát điều gì hôm nay? Mặc dù tôi nói thế, thế giới này giờ không có nhiều thứ đáng để xem để xem.

Hm?

Trong khi tôi đang nghĩ, tôi bỗng nhớ lại một cảm giác khó chịu.

Có ai đó đang đến đây, sự hiện diện này Nó chắc chắn không phải là của một trong những thuộc hạ của tôi…

Đừng bảo là!

Phòng ngai vàng đã bị mở tung. Mặc dù dáng vẻ của party bên ngoài khá nhỏ, tôi vẫn có thể dễ dàng nhận ra sự hiện diện của họ bởi Mắt Quỷ.

Hero, Yufilia Plantagenet

Không nghi ngờ gì nữa. Ngày này cuối cũng đã đến.

Đã phải tiếp tục trờ đợi ngày này suốt 1000 năm, tôi bỗng chốc run rẩy.

Tim tôi cũng đang đập rất nhanh. Tôi đang dần lo lắng.

Đội Hero giờ đã lộ diện trước tôi.

「Ngươi là… Evil God?」

Yufilia, cau mày nhìn tôi.

「Cái khí tức tà ác và xấu xa gì thế này…」

Một cô gái, người có dáng vẻ của một Hiền Nhân, nhăn mặt.

Hiền Nhân Tiraiza. Một trong những thành viên của party chinh phạt Quỷ Vương.

Cô ấy có mái tóc ngắn màu xanh bồng bềnh.

Dáng người cô ấy thật tinh tế và thanh mảnh.

Một Hiền nhân thì nên trầm lặng và điềm tĩnh, giữ một khuôn mặt vô cảm, và giấu cảm xúc của chính họ.

Tuy nhiên, bởi vì khí tức tà ác của tôi, cô ấy đã không thể giữ được khuôn mặt vô cảm của mình.

Chướng khí.

Đó là loại khí tức mà một Evil God tỏa ra. Nó khác với tất cả mọi người, một hiện diện áp đảo.

Người bình thường có thể đã bất tỉnh bởi nó.

Đúng như mong đợi từ đội Hero.

「Thực sự để mà có thể ở bên trong một nơi như thế này.」

Yifilia bắt đầu có thể hiện những biểu hiện đờ đẫn (khó chịu).

Dòng mồ hôi lạnh bắt đầu tuôn ra từ người cô ấy.

Cô ấy đang đối mặt với một Evil God, và bây giờ cô ấy đang hoàn toàn kiệt sức.

「Yufi! Chúng ta nên làm gì? Chúng ta có thể đánh bại hắn không ?」

Trong khi chuẩn bị chiến rìu của mình, Chiến Binh Jamie hỏi quyết định của Yufilia.

「Tôi không thể tưởng tượng nổi chúng ta đã làm mọi cách chỉ để đến đây và phải quay trở về…」

Yufilia có vẻ đã đưa ra quyết định.

Và đúng như mong đợi, cô ấy không chạy chốn.

Theo yêu cầu của Thần, tôi phải khiến họ từ bỏ sau khi đã nếm trải sự kinh hoàng thật sự của một Evil God.

Bây giờ, ta sẽ cho (dạy) các ngươi nỗi khinh hoàng thật sự.

Tôi mở rộng đôi cánh đen to lớn của mình với một tiếng đập cánh, chuẩn bị sẵn sàng để nói.

「Thậttt đán ngưỡn mộ những an hù đã đến được Đền Thờ Bóng Tối của ta!

Hả? Cái quái gì vậy, tôi không thể nói bằng giọng rõ ràng của chính mình.

Bởi vì giọng của tôi đã phản bội tôi, thậm chí bản thân tôi, cũng không thể hiểu được tôi nói cái gì.

Tôi đột ngột nhớ ra. Rằng đã  quá 1000 năm kể từ kiếp trước của tôi.

Tôi không giỏi ăn nói với phụ nữ.

Tôi không thể trò truyện với một cô gái trẻ.

Vì tôi không thể nói, nên nó trở thành thế này.

Chỉ là, đây là truyện về kiếp trước của tôi. Tôi không nghĩ rằng thói quen xấu đó vẫn còn cho dù tôi đã trở thành Evil God.

「Hắn bị sao vậy… hắn không thể nói được à?」

「Nhưng mà Quỷ Vương có thể nói chuyện bình thường mà.」

Chiến Binh Jamie và Linh Mục Iris nói một cách đầy cảnh giác.

「Mọi thứ sẽ ổn thôi. Mình sẽ làm được!」

Yufilia kiên quyết gầm lên và chuẩn bị tấn công.

「Hya, Chè đẽ! (Translation: Chờ, chờ đã!)」

「Không nói gì nữa!」

Khi Yufilia đáp lời tôi, trận đấu bắt đầu.

「Chuyện gì với hắn vậy? Chết tiệt, hắn thực sự yếu đến vậy à?」

Jamie nghiêng đầu, nhìn bối rối.

Nhuộm bởi máu, tôi gục xuống.

「Nói đúng hơn, hắn ta còn chưa đánh đòn nào.」

Tiraiza thấy tình huống này thật phiền phức.

 Sự căng thẳng ban đầu mất đâu rồi?

Họ có lẽ đang nghĩ rằng trận đấu với tôi thật nhàm chán.

À, đúng rồi. Bây giờ ngay cả nói chuyện với một cô gái còn không được, thì càng không thể nào thắng được họ.

Bởi vì đang lo lắng, cơ thể không di chuyển theo như ý tôi.

Tim tôi đập mạnh trong khi cơ thể tôi rùng mình và run rẩy.

Tôi đã nghĩ rằng tôi chỉ bị sốc bởi vì đã 1000 năm kể từ khi tôi đấu với một Hero, nhưng không phải.

Tôi đã trở nên lo lắng bởi vì tôi gặp phụ nữ.

Sau tất cả, sau 1000 năm đằng đẵng.

Đương nhiên, sẽ rất thái quá nếu nghĩ đến việc tấn công.

Nếu đây là một gã đàn ông, tôi sẽ đập hắn ra bã, nhưng cả đội lại toàn nữ.

Chỉ là tại sao! Khi Quỷ Vương trước bị hạ, có một gã đàn ông ở trong party.

「Iris?」

Yufilia nhìn vào Iris, vị Linh mục.

Trong khi đó, Iris dùng tay vuốt mái tóc nâu của mình.

Tôi tự hỏi có phải cô ấy nghĩ rằng họ đã tấn công quá sớm; trông như đang sắp phê bình họ.

「Ừmmm… Có một truyền thuyết được truyền lại trong làng tớ.Nên đây chắc chắn là Đền Thờ Bóng Tối.」

Iris tuyệt vọng cố gắng giải thích.

Tôi biết rồi, ra đó là lí do họ biết đến nơi này bởi vì cô ấy đã sống trong ngôi làng mà nơi truyền thuyết lưu truyền.

「Nó chắc chắn là một truyền thuyết về một thực thể áp đảo cả Quỷ Vương, Evil God. Và lực lượng của Evil God có thể tiêu diệt quân đội của Quỷ Vương chỉ trong một ngày. Tất cả có vẻ sai.」

Hả? Nghĩ tới điều đó, làm thế nào họ có thể tìm cách đến được đây? Mà không đấu với ai đó trong những thuộc hạ của tôi?

「Ngay cả khi cậu nói vậy… Tớ đơn giản chỉ kể lại truyền thuyết…」

Giọng của Iris dần nhỏ lại.

「Hoặc có lẽ tớ nên nói rằng, tớ nghi ngờ chính tên này là Evil God.」

Jaime nghi ngờ,

Tôi cũng xem xét lại bản thân mình. Tuy nhiên, không nghi nghờ gì rằng tôi là Evil God.

「Mình không nghĩ nó sai. Chính hắn đã nói” Đền Thờ Bóng Tối của ta”.」

Khi Yufilia nói điều đó, ba người họ rất ngạc nhiên.

「Oh!?Cậu thực sự hiểu được lời hắn nói?」

「Ừ… hầu hết.」

Yufilia đáp lại với cảm giác bối rối.

「Nghiêm túc à?」

Tiraiza chẳng thể bị thuyết phục bởi điều đó và ngờ nhẫm ngước nhìn Yufilia.

「Đến giờ, không đáng để chú ý đến lời của hắn. Nhân tiện, tớ thắc mắc hắn đã chết chưa?」

Tôi vẫn sống khỏi phải bàn. Tôi tự trả lời câu hỏi của Jamie ở trong đầu.

Tôi đang trong trạng thái tự động tái tạo. Nó có khả năng tự động hồi phục HP.

Và sau đó là khả năng hồi phục. Với nó, cơ thể tôi có thể quay lại như trước. Thậm chí nếu đó là trái tim hay đầu, nó có vẻ như tôi có thể hồi phục lại trạng thái ban đầu của mình. Khi mà tôi vẫn còn HP.

Và khả năng hồi phục của tôi thì cao hơn sức tấn công của họ. Vì vậy, không thể có    chuyện họ giết được tôi. (Edit: Kirito qua gặp họ hàng chú nè)

Hiện giờ, HP của tôi đã đầy. Tôi đang trong trạng thái hoàn hảo.

Đương nhiên, kể từ khi cơ thể dính vài vài vết thương, nó vẫn dính đầy máu.

Vì thế, họ đang nghĩ  tôi đang trên bờ vực cái chết.

Mặc dù nếu nghĩ một cách hợp lí, không đời nào tôi lại ‘hăng hái’ đứng dậy trong tình huống này.

Tỉnh dậy ngay bây giờ chỉ làm phức tạp thêm mọi chuyện, nên tôi vẫn nằm sụp dưới đất trong khi nghe họ.

「Mặc dù hắn đang thoi thóp, nếu ta mặc kệ và để hắn một mình, hắn sẽ chết nhanh thôi.」

「Thế nếu hắn vẫn sống?. Thật là khó hiều khi lại có một Evil God yếu đuối ở trong đền. Ngoài ra, không hề có bất kì thông tin về thiệt hại nào trong 1000 năm qua. Việc này thật tốn thời gian.」

Tiraiza có vẻ đang muốn nhanh chóng trở về. Trong 1000 năm, tôi không hề làm hại một con người. Vì vậy tôi vô hại và không hề quan trong. Hoặc có thể nó như vậy nếu nhìn từ góc nhìn của một con người.

「Tôi không biết liệu có phí thời gian hay không. Nêu chúng ta nhìn xung quanh, chúng ta có thể tìm thấy vài báu vật. Sau mọi thứ, hầm nục này là khó khăn nhất.」

「Truyền thuyết đã nói rằng sau khi Evil God đã bị hạ, hắn cũng sẽ không rơi ra bất cứ thứ gì. Bởi vậy, sẽ không có bất kì kho báu nào ở đây.」

Tiraiza phủ định đề xuất của Jaime.

「Hãy cố tìm kiếm xung quanh.Bởi vì nơi này khá rộng, có lẽ sẽ tốn một chút thời gian」

「O.K.」

Tiraiza miễn cưỡng trả lời.

Và như vậy, Hero và đội của họ rời phòng ngai vàng.

The Evil God chương 4
The Evil God chương 2

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!